Wednesday, January 12, 2022

Cái gì làm cho nó phát triển thấy sợ

 Sau một thời gian tìm tòi, nghiên cứu, tổng hợp những tin tức từ nhiều nguồn khác nhau như sách báo, bình luận trên tivi, bài bình luận trên những tờ báo chuyên đề, tin tức hằng ngày, TED … tôi viết xuống chia sẻ những cái gì mà tôi học được về những yếu tố gì có thể là những lực kéo đưa đẩy sự trỗi dậy của cánh hữu mà mọi người đã chứng kiến trong những năm gần đây tại nhiều quốc gia trên thế giới mà trong đó có những quốc gia phương tây từng là những biểu tượng cho nền dân chủ cấp tiến.


Yếu tố thứ nhất và thường được đề cập tới như là một trong những yếu tố quan trọng nhất là sự thay đổi về điều kiện kinh tế trên thế giới. Với những bước tiến vượt bậc về công nghệ tin học và globalization. Công việc thường được làm bởi những công nhân tay nghề cao cả lương khắm khá đã được thay thế bằng sự tự động hóa trong nhà máy, một cái máy có thể thay thế cả 100 người công nhân. Rồi việc đưa việc làm ra những xứ sở mà lương bổng không cần phải trả nhiều. Những người công nhân trước đây làm việc trong công xưởng có được việc làm chắc chắn lương bổng khá họ có thể tự tạo cho mình một cuộc sống trung lưu thì giờ đây phải đối diện trước việc những kỹ năng của mình không còn áp dụng được nữa và việc làm mà mình đã từng làm cũng không còn tồn tại ở nơi mà mình sống nữa. Muốn có được việc làm và mức lương cao như trước thì những người công nhân này phải đào tạo lại để có trình độ văn hóa kĩ thuật thích hợp cho những công việc mới đòi hỏi. 

Vì vậy mình có thể thấy được là tại sao đại đa số những người công nhân này đối chọi lại với tất cả những gì mà họ nghĩ là cái nguyên nhân làm cho họ bị khó khăn về mặt kinh tế, đưa tới việc họ bất mãn với tất cả những người làm việc công nghệ cao lương bổng tốt. Một thí dụ điển hình nhất mà mình thấy được về sự chênh lệch về mức lương của những người làm việc chung trong một công ty. Thí dụ như hãng Uber, chỉ có một số nhỏ nhân viên kĩ thuật, kỹ sư, sếp lớn sếp nhỏ là có tiền lương thật là cao trong khi đó thì đại đa số những nhân viên khác là những tài xế lái xe thì cày ngày cày đêm mà chỉ đủ ở cái mức lương tối thiểu, nếu chê lương ít không làm thì có khối người sẵn sàng nhào vô thay thế. Theo cái logic bình thường thì mọi người nghĩ là nếu mình không có đi làm lương cao thì mình phải ủng hộ phía cánh tả với những chủ trương giúp đỡ rộng rãi qua những trợ cấp xã hội phải không? Hãy nhìn những quốc gia Tây âu như Đan Mạch,Thụy Điển, Pháp, Đức những quốc gia này có nhiều luật lệ khắc khe bảo vệ quyền lợi của công nhân và có mạng lưới trợ cấp xã hội dày đặc cũng phải đối diện với sự nổi dậy của phía cánh hữu chủ nghĩa cực đoan quốc gia. Thì như vậy cái yếu tố về kinh tế có phải thật sự là sức đẩy làm lớn lên cánh hữu mà mình thấy được trong những thời gian sau này? Nếu không thì phải có những yếu tố gì khác ngoài yêu tố kinh tế này.


Thử nhận xét cái yếu tố di dân. Ở bên Mỹ khi Trump vẫn bắt đầu vận động tranh cử thì nói rằng di dân Mễ toàn là những người hiếp dâm và nhờ những phát biểu như vậy ông đắc cử tổng thống. Mặc dù là một người không biết gì hết về chính quyền, về lãnh đạo quốc gia nhưng ông đã thấy được là đổ thừa cho người di dân Mễ là một yếu tố mạnh mẽ để đưa ông vào tòa Bạch ốc. Bên Anh, Brexit thành công vì những người ủng hộ việc ra khỏi cộng đồng âu châu đổ thừa là vì di dân từ những nước âu châu khác làm kiệt quệ xứ Anh, rồi bên Đức, bên Pháp phong chào chống di dân từ những quốc gia Trung Đông và Bắc Phi trở nên thật là khôc liệt được rất là nhiều người dân bản xứ ủng hộ. Từ khi con người biết hợp quần lại trở thành xã hội thì hầu hết những người dân họ sinh ra, làm việc sinh sống và chết đi cũng chỉ lẫn quẩn ở trong vòng bán kính chỉ có một hai cây số nơi họ cư ngụ cả suốt cuộc đời mà thôi. Tới khoảng thập niên 70 thì số người được nhận diện như là người là người di dân trên toàn thế giới có khoảng chừng 5 % của dân số thế giới, cho tới bây giờ thì người di dân có tới mười lăm phần trăm dân số thế giới tương đương với cả 100.000.000 người và hầu hết những người di dân này đổ vô hai địa điểm là Tây âu và Mỹ. Những người di dân khi đến những quốc gia mới này có mang theo cả những lối sống cá biệt của họ, họ tôn thờ Thượng đế của họ khác với tôn giáo của những người dân bản địa. Và chính những yếu tố khác biệt này làm cho những người bản xứ cảm thấy khó chịu và nghĩ rằng cuộc sống bình thường của họ bị xáo trộn về những lối sống mới mà người di dân đem tới. Khi thấy những khác biệt như vậy thì họ lo sợ và để bảo vệ lối sống của mình thì họ cô cum lại và cùng nhau ra sức bày tỏ những bất mãn và chống lại những người di dân mới một cách gây gắt. Từ đó đẩy mạnh sự chia rẻ và là động cơ phát triển nhanh chóng cánh hữu trong những quốc gia có nhiều di dân này.


Một yếu tố khác nữa là vấn đề giai cấp, ở đây giai cấp muốn được nói tới là giữa những người có trình độ học thức, bằng cấp cao và những người không có bằng cấp đại học. Trong cuộc bầu cử vừa rồi ở Mỹ thì muốn biết ai bầu cho Trump và đảng Cộng hòa thì thật là dễ dàng tiền đoán. Đại đa số những cử tri này phần đông là không có bằng đại học, Mỹ trắng, không ở thành phố lớn. Họ nghĩ rằng những người có bằng cấp cao đi học đại học khinh thường họ, áp đặt lên lối sống của họ. Bắt họ ăn rau chứ không ăn hamburger, bắt họ tập yoga chứ không sách súng đi sang đi săn bắn, đi nghe nhạc hòa tấu cổ điển chứ không nghe nhạc country music… một câu hỏi thường được đặt ra là tại sao những con người làm việc lao động này lại ủng hộ một ông ty phú nhà giàu ở New York như Trump? Những người dân lao động họ cũng muốn được giàu có như Trump nhưng họ chỉ ghét những người giàu có kiến thức cao. Họ cho rằng những người có kiến thức này ưa dạy đời họ, bắt họ làm cái này cái kia vớ vẩn, vì họ không tin vào là phải đi học thì mới khá được. Trump rất là nhạy bén trong vấn đề này và luôn luôn đưa ra những hình ảnh của mình như là một người đại diện cho những người lao động chân tay thành công. Một thí dụ điển hình là luôn thấy Trump đưa ra những hình ảnh chụp ngồi trong máy bay riêng, ăn fried chicken và hamburger bằng muỗng đĩa sang trọng. Và hình ảnh đó là những người lao động cảnh hữu yêu thích và cho nó là biểu tượng của giai cấp lao động giàu có như mơ ước của mình. Họ coi đó như là một thứ chọc vào mắt của những người professional là tao không cần phải đi học gì hết mà vẫn làm giàu nứt trứng nên tụi mày professional đừng có léng bén dạy đời tụi tao.


Và một yếu tố nữa là phương tiện truyền thông. Những thập niên trước tất cả những người dân thu nhận tin tức chung quanh mình bằng cách đọc báo hay coi tivi. Bây giờ thì nó không còn đơn giản như vậy nữa mà tất cả những người dân họ chia ra thành những bộ lạc riêng biệt của mình dựa theo sở thích và giá trị cuộc sống mà họ cho là quan trọng. Ho đi tìm và chỉ nghe và coi những channel được tạo ra riêng cho họ, chỉ nói những gì mà họ thích nghe, phổ biến những gì mà chỉ có mục đích làm thăng tiến bộ lạc của mình và đánh đổ những bộ lạc khác, chỉ cho là những cái gì của cái nhóm mình là đúng còn tất cả là sai. Chính cái suy nghĩ bầy đàn này đã và đang tiếp tục tạo ra sự chia rẽ trầm trọng trong xã hội và là động cơ thúc đẩy lên sự phát triển vượt bậc của phía canh hữu qua việc đưa ra những thông tin sai lạc để xách động bộ lạc của mình chống lại sự thật để thỏa mãn mục đích riêng bất chấp là có hại hay lợi cho cái xã hội chung.

Tuesday, December 28, 2021

Nói láo hại như thế nào?

 Trước hết cho tôi gửi lời thăm tới tất cả mọi người, cầu chúc cho có được một mùa giáng sinh vui vẻ và một năm mới tràn đầy hạnh phúc. 

Tôi cũng không quên đã có rất là nhiều người đã chết một cách không cần thiết vì chính quyền Trump bỏ rơi khi tung tin đồn thất thiệt, không chịu kêu gọi chích vaccine. Xin một lời cầu nguyện chân thành nhất cho những người đã chết và những người thân nhân của họ mau tìm thấy lại được bình an.


Trump và đám bộ sậu cố tình làm đủ mọi cách để bôi nho, đã kích, ma lị những người nghiên cứu về vắcxin, những chuyên gia y tế cộng đồng xuất sắc, vu khống nói họ là những người nói láo và cho là vắcxin không cần thiết không hiệu quả chích vô là chết là bệnh đủ thứ làm cho dân Mỹ lo sợ không biết làm thế nào để bảo vệ sức khỏe của mình trước nạn đại dịch này. 


Trong khi họ hô hào dân chúng để chống lại vaccine thì bản thân của họ, thành viên trong gia đình của họ đều lén lút chịch vắcxin trước ai hết và sau đó thì lên tivi, lên báo xúi giục người dân đừng chích ngừa, trốn đằng sau những chiêu bài như tự do cá nhân, tự lực cánh thân, không cần tới và chống lại chính phủ, muốn làm gì thì làm kể cả việc làm lây bệnh cho người khác bị chết thì làm sao là tự do cá nhân được? Mục đích chính của họ làm như vậy là để chia rẽ dân Mỹ, thả hỏa mù để mị dân và mưu cầu lợi ích của cá nhân chống lại một chính quyền dân chủ được đại đa số người dân bầu lên.


Chống lại chính quyền dân chủ được đại đa số người dân bầu lên và sử dụng phương thức vừa đánh trống vừa la làng như đã thấy vào ngày Jan 6, sau khi khi Trump bị thua liễn xieng nhưng không chấp nhận là mình là một người bị đánh bại thảm hại. Xúi những người ủng hộ mình đi xuống Quốc Hội Mỹ để làm loạn, đập phá và lùng bắt đòi giết những người đại diện dân cử dân biểu và ngay cả phó tổng thống của Trump vì ông này không chấp nhận làm loạn khi bị thua cuộc.


Trong lúc xảy ra cuộc bạo loạn ở Quốc Hội và ngày tới cả bây giờ những người lãnh đạo Quốc Hội trong phe của Trump và những tay nhà báo ở Fox news điều rỉ rả lên tiếng ngày một là cuộc bầu cử tổng thống vừa rồi là gian lận và nói những người xuống đường bạo loạn ở Quốc Hội là những người yêu nước là những người làm đúng không có gì sai trái cho tới … những ngày gần đây thì lộ ra email, text message từ những người này và ngay cả thằng con trai của Trump đều biết và lo sợ là cuộc bạo động ở Quốc Hội sai trái nhưng không tay nào lên tiếng để chống lại cuộc biểu tình mà cứ leo lên tivi ca ngợi những người đi đập phá Quốc Hội Mỹ chỉ vì không chấp nhận là mình bị thua.


Một số ý kiến cho là chỉ là một số nhỏ nông nổi cuồng tín ra quậy phá ,sẻ bắt chúng nó, xử tù rồi mọi chuyện sẽ qua đi nhưng thực sự có phải như vậy không?


Quyền được đi bầu để bầu ra những người đại diện cho mình trong chính phủ là một trong những nền tảng căn bản nhất của nền dân chủ tự do mà điển hình nhất là nền dân chủ xứ Mỹ này. Nó có một trăm phần trăm hoàn hảo tuyệt đối không? Chắc chắn là không hoàn hảo tuyệt đối nhưng cho đến bây giờ nó là một trong những mẫu mực dân chủ tốt nhất trên thế giới.


Như tất cả mọi người đều biết là sau khi cuộc bầu cử tổng thống vừa rồi có hơn 50-60 vụ kiện từ chính quyền cũ của Trump, cho là cuộc bầu cử ăn gian này nọ, không hợp pháp không hợp hiến, nhưng tất cả những vụ kiện này đã bị các quan tòa bác bỏ vì không có chứng cớ rõ ràng mà chỉ nói bậy bạ, có một số một vụ kiện đã đưa tới việc đếm lại phiếu một lần nữa thì tất cả những những vụ đếm phiếu loại này đều không có khác gì với tổng số phiếu được đêm  trong khi bầu cử. 


Ngoài việc kiện thưa vu oan giá họa là mình bị ăn gian nên mới bị thua trong cuộc bầu cử, Trump và đảng Cộng hòa đã sắp xếp một cách bài bản những phương thức khác để chiếm thế thượng phong trong những cuộc bầu cử sắp tới, điển hình là vẽ lại bản đồ bầu cử, có nghĩa là vẽ lại bản đồ để chọn khu vực bao gồm nhiều cử tri cộng hòa hơn hẳn số lượng cử tri dân chủ như trong bản đồ cũ. 


Một phương thức khác nữa là thay đổi luật lệ bầu cử sao cho có lợi cho đảng Cộng hòa của mình như là việc đòi hỏi cử tri khi đi bầu phải đưa ra giấy chứng minh ID. Để hiểu rõ thêm một chút về vấn đề ID này, mới nghe thì nó rất là hợp lý vì khi đi bầu để nhận diện ra coi người đó có ăn gian không thì đưa ra thẻ chứng minh đúng không?


Nhưng sự việc là như vậy, ai ở Mỹ lâu đều biết ở Mỹ không có cái căn cước được làm ra bởi chính quyền liên bang. Vì vậy khi không có ID mà phải làm một cái ID để đi bầu thì nó có rất là nhiều phiền phức. Thí dụ người ở Mỹ thường không ở một chỗ mà thay đổi nhà thay đổi tiểu bang đi ra ngoại quốc ở rồi trở về đủ cả mọi chuyện thành ra khi đi làm ID nó đòi giấy khai sinh hay giấy tờ rửa tội gì đó khi còn nhỏ ở cái nơi mà mình sinh đẻ và lớn lên thì mình phải đi về chỗ đó mà lấy, mà khi về được thì chưa chắc đã có nữa. Thành ra đi làm một cái tờ ID mới nghe thì nó dễ, nhưng mà khi thật sự bắt tay vô làm thì nó không dễ chút nào cả vì nó tốn kém. Phải bỏ thời giờ mua vé máy bay đi về chỗ cũ, bỏ công ăn việc làm, vì vậy rất là nhiều người dân Mỹ mà không có lợi tức khá thì thì họ sẽ không làm và vì thế sẽ không đi bầu được. 


Có khoảng 21.000.000 dân Mỹ không có ID hay là khoảng 11 % dân số. Có khoảng 25 % người Mỹ đen và 8 % người Mỹ trắng không có ID. Vậy thì khi đòi phải có ID mới được đi bầu thì có phải là người Mỹ đen sẽ không được di bầu nhiều hơn người Mỹ trắng không? 

Rồi mỗi một tiểu bang nó có một cái luật riêng về cái loại ID nào thì mới được công nhận để đi bầu còn cái nào sẽ không được công nhận? Ở Texas ID đeo súng thì được công nhận để đi bầu còn ID students thì không được. Ở nNorth Carolina ID được nhà nước tiểu bang cấp để lãnh welfare không được sử dụng để đi bầu, ID chứng nhận là công chức tiểu bang cũng không được công nhận vì lý họ rất là đơn giản, đại đa số người ăn welfare và làm công chức tiểu bang ở tiểu bang này người Mỹ đen. 


Mục đích của việc check ID khi đi bầu là để tránh ăn gian, nhưng cả mấy chục năm nay ở Mỹ sự việc lầm lẫn nhận diện khi đi bầu rất là ít có thể đếm được trên đầu ngón tay và phần đông không phải là ăn gian mà chỉ là sai trái không cố ý.


Rồi trong những ngày gần đây thì thấy đảng Cộng Hòa sửa đổi lại luật bầu cử ở tầng lớp địa phương tiểu bang bằng cách hạn chế làm khó khăn để đi bầu như việc giảm bớt lại việc bầu cử bằng thơ, dẹp bớt thùng thơ, dẹp bớt chỗ đi bầu cố tình làm cho đi bầu phải tốn cả ngày, không thuận tiện cho cử tri để họ không đi bầu. Những cử tri không đi bầu này là ai ? nếu phải làm trong nhà máy hay nhà hàng hay tất cả những công việc gì mà là ăn lương giờ không được ra ngoài trong giờ làm việc thì làm sao đi bầu và ai là đại đa số những cử chỉ này? có phải là cử tri da đen da màu tầng lớp nghèo khó không?


Một cái nữa mà ít người để ý tới là trong những cuộc bầu cử vừa qua gần đây nhất ở cấp độ địa phương làng xã họ gài người vô trong những ủy ban tổ chức  và xác nhận kết quả của bầu cử, những vị trí này, lúc trước tới giờ chỉ là có tính cách hành chánh, thí dụ như sau khi điểm phiếu có tổng số phiếu nộp rồi thì người này phải ký tờ giấy là xong. Nhưng trong cuộc bầu cử vừa rồi mình đã thấy Trump bằng mọi cách bắt buộc hâm dọa những người xác nhận viên này biểu họ không chịu ký để trong trường hợp bị thua cuộc thì nó làm trễ nải công việc nhận chức mới của người thắng cử. Mình đã thấy thật là rõ cái chiều thức này trong cuộc bầu cử vừa qua. Và ngay bây giờ đảng Cộng hòa và Trump đang chuẩn bị rất kỹ càng và họ đã gởi được bộ sậu bú đít vào những vị trí mà hầu như không ai để Ý tới chuẩn bị cho những cuộc bầu tử sắp tới. Vì vậy hãy để Ý phải đi bầu không được sao lãng.


Rồi tại sao những việc này lại dính dán tới việc làm yếu đi nên dân chủ xứ Mỹ? 


Người Mỹ tự hào rằng dù thắng hay bại lá phiếu của cử tri là sức mạnh tuyệt đối trong việc chọn người đại diện của mình trong chính quyền. Bây giờ chính vị tổng thống cũ bị thua lên tiếng kêu gọi người ủng hộ mình tiến tới Quốc hội đập phá giết hại dân biểu, đòi treo cổ cả phó tổng thống của mình, rồi thưa kiện không ngừng nghỉ. Khi những vị dân biểu trong quốc hội bị rượt giết, nơi làm việc của mình bị đập phá mà bảo là những người đập phá đó là những người yêu nước, nói là cuộc bầu cử là gian lận. Rồi qua những chứng cớ tìm được, cho thấy, ngay trong lúc hỗn loạn đấy, họ biết là những việc làm nổi loạn đó là sai, họ biết là họ đã thua trong cuộc bầu cử. Nhưng họ vẫn tuyên bố trước công chúng là cuộc bầu cử gian lận thì thử hỏi làm sao mà tin được nền dân chủ của Mỹ là một mẫu mực cần thiết. Luật lệ chỗ nào mà khi những vị lãnh đạo ở cấp cao nhất cứ không ngừng nói láo, bắt lỗi là bầu cử ăn gian? Nếu cái này không ảnh hưởng tới dân chủ xứ Mỹ thì cái gì ảnh hưởng đây? 


Bằng mọi cách hãy đóng góp một tay nói lên sự thật, chống trả lại sự dối trá khi nó xuất hiện là cách hữu hiệu nhất để bảo vệ giá trị lá phiếu của mình.



Friday, March 19, 2021

Bị cái chuyện này hoài, chán thiệt.

 

Vấn nạn kỳ thị người Á Châu tại Mỹ không phải là một vấn đề mới xảy ra bây giờ mà nó đã xảy ra từ khi người Á châu tới Mỹ mấy trăm năm trước để xây dựng đường xe lửa cho miền Tây Hoa Kỳ. Những người culi này làm việc nặng nhọc và được coi như là con thú vật hiện hữu để làm mọi cho chủ. Có rất nhiều trường hợp họ bị xù lương bổng, làm cho đã rồi nó chỉ cười không chịu trả tiền, họ phải trả thuế rất cao cái thuế mà gọi là thuế cho người ngoại kiều, hộ bị thường xuyên bị ăn hiếp đánh đập vì màu da của họ.

Vào năm 1867 ở thời điểm đó có khoảng mười lăm ngàn người tàu làm việc. Không chịu nổi sự nghiệp này có khoảng 2000 người biểu tình để đòi hỏi là họ không bị đánh đập, đòi tăng lương từ ba mươi lăm đồng lên bốn mươi lăm đồng một tháng và một ca làm việc là chỉ 10 tiếng mà thôi. Mấy thằng chủ phản kháng, không chở lương thực tới, và gửi nhân viên vũ trang tới để bắt họ phải làm việc lại.

Năm 1882 Quốc Hội Hoa Kỳ thông qua một dự luật gọi là Chinese Exclusion Act cấm không cho người Trung Hoa được vô xứ Mỹ và không cho những người đã ở Mỹ được trở thành công dân Mỹ. Cái luật này trên giấy tờ chỉ có thời hạn 10 năm nhưng nó được gia hạn nhiều lần cho tới năm 1943 thì nó mới được chính thức loại bỏ. Cái luật ngày mặc dầu cái tên là chống lại người Trung Hoa, nhưng trong thực tế nó bao gồm tất cả những người á châu ở Mỹ.

Năm 1885 tòa án tối cao pháp viện Hoa Kỳ phán quyết là quyền bình đẳng khi đi học ở trường công lập không phân biệt màu da, tuy nhiên ở những địa phương đặc biệt là ở San Francisco lại chế ra cái luật là học sinh Á châu phải học trường riêng gọi là Oriental School.

Năm 1899 dịch hạch nổi ra ở Hawaii và những người bị bệnh đầu tiên lại là người á châu vì vậy chính quyền ở đó đốt luôn cái China town bên đó, lửa tràn ra không kiểm soát được chay hết một phần năm của thành phố Honolulu.

Năm 1913 ở California cấm không cho người Á châu làm chủ đất hay cho mướn đất, có cả mười lăm tiểu bang khác bắt chước như vậy. Cái luật này được loại bỏ vào năm 1956.

Và có rất là nhiều luật lệ cũng như thưa kiện về vì kỳ thị người á châu nhưng tất cả cũng không đi vào đâu, rồi tới thế chiến thứ hai chính quyền nhốt hết tất cả người Nhật vô trại tập trung chỉ vì họ là người gốc Nhật vì lúc đó Nhật và Mỹ đánh nhau ở Trân Châu cảng. Như cái ông tài tử người Nhật đóng phim Star Wars kể lại, khi đó không còn nhỏ ở trong trại tập trung đi học trường trong trại, như những người đi học ở Mỹ đều biết, thông thường buổi sáng trong lớp học là đọc cái pledge of allegiance, trong đó có cái câu cuối như sau: One Nation under God indivisible with liberty and justice for all.. Câu này có thể dịch như là một quốc gia được ban phát dưới quyền của Thượng đế, không bị chia cắt, với sự tự do và công lý cho tất cả mọi người. Cái mâu thuẫn buồn cười là cậu nhỏ này phải đọc cái câu tự do và công lý cho tất cả mọi người trong trại tập trung, không được ra ngoài và cái lý do bị giam giữ chỉ vì là người gốc Nhật mà thôi- Thật là buồn cười hả?

Rồi khi tới gần sau này trong vụ bạo loạn ở dưới LA về vụ Rodney King, cảnh sát bỏ lờ không có làm gì nhiều hết để cho người Mỹ đen và người Mỹ gốc Hàn bắn nhau phá nát cái Korean town. Nếu mà cái sự kiện đó xảy ra ở phố Mỹ trắng thì sẽ thấy cảnh sát làm tới nơi tới chốn để ngăn chặn chứ không bỏ thí cô hồn như vậy.

Năm 1985 có một người người Mỹ gốc Hoa tên Vincent Chin bị ba người giết chết và những thủ phạm này nói lý do đơn giản là họ không thích người Nhật người Nhật chiếm ưu thế trong việc sản xuất xe hơi ở Mỹ.

Rồi sau 9/11 hàng loạt những sự kiện giết người gốc Trung Đông, gốc Ấn Độ để trả thù.

 Rồi cho tới những năm gần đây người tổng thống Mỹ kỳ thị bật nhất là Trump đã chiếm được cái ghế tổng thống nhờ vào cương lĩnh chính trị là đưa người da trắng lên hàng độc tôn và như đã mọi người đã biết bốn năm vừa qua Trump đã liên tục bảo vệ, không cho kiện cáo ngưới kỳ thị mà còn lên tiếng bênh vực những người Mỹ trắng cực đoan kỳ thị chống lại người Mỹ da màu một cách triệt để. Chính sự  hậu thuẫn này của Trump và chính quyền của ông đã tạo ra một môi trường mà những người kỳ thị màu da này cảm thấy được yên tâm, cảm thấy được bảo vệ, thẳng tay ra mặt  kỳ thị chửi bới miệt thị dân da màu.

Rồi tới sự kiện Covid thì đặt tên là Vũ Hán rồi Kung Flu để đổ thừa sự bất lực của chính quyền mình trong việc ngăn cản bệnh dịch. Không những chỉ là đồ thừa mà còn thật sự thay đổi chính sách tạo ra sự khác biệt đưa người Mỹ trắng và quyền lợi của họ lên cao hơn là dân da màu. Thế là những người Mỹ trắng kỳ thị ào ào lên tiếng chửi bới, đánh đập miệt thị người á châu mà không sợ bị bắt hay là bắt cho có rồi thả ra hay nói một cách khác là có một quyền tuyệt đối để đàn áp người Á châu một cách vô tội va. Thậm chí là giết cả người á châu mà không sợ bị một hậu quả gì hết vì có tổng thống và chính quyền Mỹ đứng sau lưng họ bảo vệ.

Còn trong cộng đồng người Việt tại Mỹ thì sao? họ đối phó hay suy nghĩ như thế nào về một chính quyền trực tiếp ra mặt chống lại người á châu như vậy? Một số không phải là nhỏ ùa theo đám người Mỹ trắng độc tuần này ăn ké. Họ giải thích là họ chưa bao giờ bị người Mỹ trắng nào chửi bới hay kỳ thị. Mà họ không biết rằng kỳ thị không chỉ giới hạn ở trong việc chửi bới thẳng vô mặt hay đánh đập hay giết người hay chọi đá vào nhà. Họ vênh vênh tự đắc vì được người Mỹ trắng cho ăn cái bánh vẽ là người di dân kiểu mẫu mà họ không biết rằng cái lối nói này là để chia rẻ người á châu với người Mỹ đen với người Mễ, một hình thức chia để trị của đám da trắng độc tôn. Người Mỹ trắng độc tôn họ khôn lắm, để buộc tội một người là kỳ thị hay một sự kiện giết người có tính kỳ thị thì phải đưa ra được bằng chứng thí dụ như khi nó giết người thì nó chửi là thằng Tàu này thằng Việt Nam kia hay con đĩ Đại Hàn nọ. Còn không nghe những lời lời chửi bới này thì chỉ là một việc giết người bình thường chứ không phải là giết người vì kỳ thị. Cái lắc léo trong cái luật này thì giống như y hệt trong cái cách lý luận của người Việt nói là tao chưa thấy thằng Mỹ trắng nào chửi tao cả nên không có chuyện người Mỹ trắng kỳ thị á châu.

Chỉ trong vòng hơn một năm nay mà có hàng ngàn vụ đánh đập kỳ thị phá hoại người Á châu ở Mỹ này. Nó trở thành một cái dịch mới là dịch bài trường người Á châu. Rồi vụ giết người hàng loạt 8-9 người gì đó ở Georgia mà phần đông người bị giết là đàn bà á châu. Khi nó bắt được cái thằng thủ phạm thì cái thằng cảnh sát trưởng lập tức lên tiếng bênh vực thằng sát nhân, nói rằng thằng này ghiền chơi đĩ và muốn phục thiên  cho nên nó tới những ổ đĩ ở châu để giết người, để nó không có phải bị thèm muốn tới đó chơi bời nữa. Tại sao nó không đi giết đĩ da trắng mà chỉ giết đĩ Á châu?

Rồi mọi người sẽ thấy báo chí internet sẽ lần lượt moi ra những người nạn nhân này là những người xấu để tạo ra một cái nhìn sai lạc về vấn đề giết người vì kỳ thị này. Tạo ra một cái “air”, một cái mù mờ, một cái dường như, để binh vực cho thủ phạm, để cho là cái động cơ giết người không phải là kỳ thị người Á châu, đổ thừa cho những nạn nhân là những người xấu không đáng để pháp luật binh vực vì việc làm của họ là làm đĩ. 

Cộng đồng người Việt của mình ở đây cần phải có một cái nhìn chính xác hiểu được gốc ngọn của vấn đề kỳ thị người á châu không phải chỉ trên bề mặt mà còn những cái xấu xa nằm trong luật lệ để hạn chế quyền lợi về tất cả mọi mặt của người á châu. Không có lý do gì mà phải đòi hủy bỏ Affirmative Action chỉ vì mình không biết cái luật đó nó bảo vệ quyền lợi cho người da màu như thế nào. Không có lý do gì mà ùa theo đòi được sửa đổi luật bầu cử có lợi cho người mỹ trắng nhà giàu để hạn chế làm khó khăn việc đi bầu cử của người da màu, để bầu ra mấy thằng đại diện dân mà có máu kỳ thị để làm luật hay thi hành luật có lợi cho Mỹ trắng mà thôi, tiếp tục chính sách đì da màu sói đầu, một cách có hệ thống sử dụng pháp luật hơp hiến như một công cụ đàn áp dân da màu một cách tinh vi nguy hiểm này. Không có lý do gì mà phải ngậm miệng không dám la lên bị kỳ thị. Không có lý do gì mà phải nghĩ rằng kỳ thị ở đâu cũng có mình không làm gì được nên không làm gì hết hay ùa theo với hi vọng rằng khi mình bú đít đó nó thì nó tha cho mình. Không có lý do gì mà phân biệt người Á châu với người Trung Quốc hay người Phi hay người Việt Nam hay Nhật Bổn … Không có lý do gì mà mình phải đi kỳ thị người Mễ Mỹ đen, Mỹ đỏ, Mỹ nâu gì hết. 

Một cái  ghi chú thêm ở đây là hàng loạt người Mỹ đen nổi tiếng, từ đủ các ngành nghề đồng loạt lên tiếng bênh vực và hậu thuẫn cho nạn nhân bị bắn chết bên Georgia. Trong khi dó hội đoàn VN thì chậm chạp không la lối gì hết một cách yếu đuối, Trong khi đó thì chuyện xảy ra bên Tàu hay bên Hong Kông gì đó thì cấm cờ xí xuống đường la lối ủng hộ. 

Người Việt mình phải cần sửa đổi cái tư duy để có một cái nhìn đúng đắn về bản thân mình, về cộng cộng đồng của mình, cùng nhau sát cánh với những cộng đồng người á châu khác hay nói cho chính xác hơn là với tất cả những người Mỹ, không phân biệt trắng đen vàng tím, khi họ là những người đứng đắn, hiểu được vấn đề và có lòng ham muốn thay đổi xã hội này một cách tích cực hơn, công bằng hơn, trong đó tất cả mọi người cùng nhau góp công góp sức để xây dựng một xã hội Mỹ này được ngày một tốt đẹp hơn.


Friday, January 8, 2021

Hề buditor cầm cờ này là ai vậy ? Tương phản giữa Hề Việt và Người dọn rác Đại Hàn

 



Cái thằng tị nạn trở thành khủng bố cầm cờ VNCH đánh phá nền dân chủ Mỹ. Thằng này là buditor muốn theo đuôi Mỹ trắng thượng tôn làm đảo chánh để lật đổ 81 triêu phiếu của dân Mỹ bầu cho Biden. 


Còn hai hình dưới đây là Dân biểu liên bang Andy Kim ngẫn ngơ về việc đảo chánh, thấy đồ đạc rác rưới quăng tùm lum, tự động xin bao rác lui cui dọn gần 2 tiếng đồng hồ vì không chịu được tòa nhà quốc hội bị phá hũy dơ dáy như vậy.

Cho thấy cách sống khác nhau của hai người Mỹ gốc Á châu, phía trên là Việt gốc Mỹ cầm cờ phá, phía dưới là dân biểu liên bang Mỹ gốc Đại Hàn dọn.

Cái tương phản đáng suy nghĩ.

 



Monday, November 30, 2020

Hề hay Khùng

 Trump đang thật sự trở nên điên rồ. Nó biến thái từ việc không chấp nhận là mình bị thua tới bây giờ thì là nói điên nói khùng, bắt lỗi luôn cả FBI, CIA (là những cơ quan mà Trump lảnh đạo và sếp là người trung thành do Trump đề cử) là thông đồng ăn gian để hại Trump thua trận.

Trump sẽ không làm gì được vì người dân Mỹ đã bỏ phiếu đuổi Trump một cách công bằng, hợp lệ. Các cơ quan bầu cử, tòa án đã cho Trump tất cả cơ hội để thưa kiện, đếm phiếu tới lui và kết quả là Trump thua xiểng niểng.  Không có ăn gian hay bậy bạ gì cả, tất cả là tốt và được giám sát kỹ càng đúng thủ tục.

Trump chấp nhận ra tranh cử và bị thua và bị điên khùng vì thua. Không cần lo lắng gì cho thằng khùng phá hoại.Trump cần được đối xử như một người vô loại, xảo trá, bất tài làm chết biết bao dân Mỹ vì bỏ lơ đại dịch mà chỉ biết la lối I won, I won, I won như một thằng hề đóng kịch rẻ tiền trên sân khấu trong lúc dân Mỹ chìm đắm trong cơn dịch khủng khiếp mà với cương vị tổng thống Trump chỉ biết vô cảm la bài hải lo cho bản thân mình.


Friday, October 30, 2020

Nhớ đi bầu bà con ơi - November 3, 2020




Một trong những lý do mà tôi vote cho Biden nó chỉ đơn giản như một comment trong blog này

" .... người dân Mỹ sẽ được hưởng những ngày tháng thanh bình, không thù hận, không chửi rủa nhau hàng ngày, và nhất là còn có thể ngẩng mặt lên với thế giới & tự xưng mình là công dân USA! "