Sunday, April 30, 2017

42 năm vẫn còn đen. 30-4

42 năm cái xứ VN nó cũng còn đen. VN có nhiều thay đổi tích cực vể bộ mặt xứ sở, nhà cửa, điện nước nhưng đại đa số người Việt cũng còn khổ thấy bà nội. Đất dân thì bị nhà nước cán bộ cướp, xứ sở biển đảo thì bị Tàu lấy, không khí thở thì dơ dáy, biển thì cá chết, nói sự thật thì đi tù, đường phố thì kẹt xe, mưa thì đường phố thành sông nước tới ngực, thức ăn thì tẩm hóa chất bậy bạ, đau yếu đi nhà thương thì nằm la liệt cả dưới gầm giường hay ngoài hành lang, con nít thì đu giây qua sông đi học. Đúng là đen.

Thiên hạ hải ngoại thì gọi là quốc hận, tôi thì không còn thấy hận gì nữa hết, tôi hiểu tại sao thiên hạ hận, biểu tình, than thở. Tôi không phàn nàn hay chống lại mấy việc làm này. Chỉ là tôi không thấy bản thân mình là tị nạn gì nữa. Ai muốn nắm giữ cái mà họ thường gọi là căn cước tị nạn thì go ahead, tôi hiểu được, không phê bình, không chê trách gì hết. 

Tôi chỉ nghĩ khác một chút, tôi đi tới, tôi quan tâm tới xây dựng quyền lực ở đây như một người Mỹ. Cái bản mặt tôi nhìn là biết Mít Ô đi ghe dù tôi muốn hay không, nên không cần lo. Tôi không lo mất tiếng Việt vì biết có mấy chục triệu người nói tiếng Việt bên Việt Nam, tôi không thật sự quan tâm nó nói đăng ký hay ghi danh, tiếng Việt cả, tôi hiểu hết. Khi tôi nói thì tôi nói ghi danh, ai nói khác kệ nó, miễn là tôi hiểu và nó hiểu. Tôi hát này công dân ơi trong lể lạc lớn, dỏng dạc, no cà quẹt cà quẹt, nhưng kêu tôi ra vệ đường Bolsa chào cờ hàng tuần thì tôi không làm, ai làm thì làm tôi không thắc mắc hay chê bai gì hết.

Tôi không còn care ai là ai, chỉ muốn nó lo cho dân sống an khang thịnh vượng, tử tế với nhau, nói thật không bị bụp tai, không bị ăn hiếp gì hết, thì tôi quì lạy cũng được. Còn không làm được thì tôi la, tôi chửi, tôi ghét, tôi chống. 

Nhà tôi tan hoang như cái mền rách vì 30-4-75 khi VC vô SG, cái hệ lụỵ vẩn còn tồn tại tới giờ này, nhưng tôi được gì, nếu tôi cứ ngồi đó hận và làm chuyện ruồi bu. Tôi không làm vậy. 

Tôi OK chịu thiệt thòi dọn đường cho US Senator(s) Trần, Govenor(s) Nguyễn, US President(s) Lê, CEO(s) Trịnh, Nobelaureate(s) Đoàn, World renown Historian(s) Hoàng, General(s) Lương, Nail Chain Owner(s) Phan, Top car sale person(s) Phạm and etc. 

Tôi không care chúng nó biết tiếng Việt hay không (mặc dầu tôi khuyến khích nó học tiếng Viêt) chỉ cần nó có khả năng đạt được giấc mơ cá nhân của nó, có cơ hội và leo được tới mức cao quyền lực xứ Mỹ này, có một cuộc sống vui vẻ tử tế. Nhiều đứa như vậy thì chúng nó sẻ thổi bay VC,  nếu VC không làm gì được cho dân Viêt sống cho an khang, sung túc, đàng hoàng, đâu vô đó.

 30-4 vẩn còn nhớ nhưng không còn hận gì nhiều hết. 

18 comments:

  1. Tôi viết ra những tâm tư này từ một người chưa từng tham gia trong cuộc chiến, chưa từng chứng kiến cảnh chiến tranh (chỉ nhìn thấy qua sách vở và phim ảnh tài liệu có, và cả phim ảnh quay từ Hollywood cũng có).

    Sống dưới chế độ XHCN 10 năm sau ngày 30/4, nên có chứng kiến cảnh vợ xa chồng, con xa cha sống trong cái cảnh khổ cực tranh tối tranh sáng. Tôi có đi thăm ba tôi ở trại cãi tạo để thấy "bên thắng cuộc" họ đối đãi với những người thua cuộc như thế nào.

    Là một thuyền nhân, tôi đã chứng kiến cảnh đói khác, và hai người đi chung tàu chết trong hành trình trốn chạy CS, tìm tự do.

    Suốt đời này chắc tôi không bao giờ quên cái căn cước tỵ nạn của mình, tôi muốn luôn ghi nhớ tôi là thuyền nhân của MB279. Nhưng tôi sẽ không cho phép bản thân tôi dùng 2 chữ tỵ nạn để làm cái nạng khập khuyễn sống ở Mỹ, tôi sẽ luôn nhớ cái căn cước tỵ nạn để làm động lực, thúc đẩy tôi đi tới để lo cho đám nhỏ. Tôi luôn nhớ tôi là một thuyền nhân để thấy sự may mắn còn được sống, đã được hồi sinh lần thứ hai để sống và làm việc sao cho ý nghĩa hơn ở cuộc đời này.

    Một ngày trong năm 30/4 là lúc tôi hồi tưởng nhiều về quá khứ để nhắc tôi là ai và vì sao tôi có mặt ở đây.

    TLa

    ReplyDelete
  2. You express your feeling beautifully.

    Tôi còn nhớ ngày này 42 năm trước. Đứng trước cửa ngõ nhà bà ngoại coi xe tăng VC vô SG.

    Thời ở Bidong là khoảng thời gian tôi thích và thỏa mản nhất của cuộc đời tôi. Nơi đó thật sự là nơi mà cánh cữa ngăn cản được mở tung, những hạn chế bắt đầu bị xoá bỏ. Thằng con trai trẻ bị đì dìm nơi nó lớn lền được sống lại. Hy vọng tràn trề, sức sống mãnh liệt, cơ hội đầy rẩy, nó từng bước, từng bước xây dựng cuộc đời theo giấc mơ của nó. Khó hay dể ? Đương nhiên là khó,
    Nhưng gió thuận tailwinds không bao giờ thiếu. Cám ơn sự tiếp đón, tính rộng rải của người Mỹ. Tôi sẻ tiếp tục cái truyền thống đặc thù này của người Mỹ, dang tay ra đón nhận người mới tới Mỹ như những người Mỹ đón nhận tôi ba mươi mấy năm trước.
    I sincerely mean it, no bullshitting here.



    ReplyDelete
  3. "...Nhưng gió thuận tailwinds không bao giờ thiếu. Cám ơn sự tiếp đón, tính rộng rải của người Mỹ. Tôi sẻ tiếp tục cái truyền thống đặc thù này của người Mỹ, dang tay ra đón nhận người mới tới Mỹ như những người Mỹ đón nhận tôi ba mươi mấy năm trước.
    I sincerely mean it, no bullshitting here...."
    Me,too. We have one life to live...Here and now

    ReplyDelete
  4. 42 năm đã qua sau ngày mất nước. 37 năm tôi sống trên nước Mỹ, nơi tôi đã nhận làm quê hương thứ 2. Chỉ nghĩ về VN, nhưng sẽ không còn ước mơ về sống lại nơi mình sinh ra và lớn lên. Đau buồn cho đất nước, nhưng không làm gì được để thay đổi tình trạng thối nát hiện nay, chỉ còn biết hướng tới tương lai, hổ trợ thế hệ trẻ gầy dựng tương lai!
    Hôm nay cũng là kỹ niệm 100 ngày của TTT, ổng là xạo & đang phá tan nước Mỹ! 30/4 buồn hay nên buồn cho nước Mỹ?

    ReplyDelete
  5. 30 xuỵt 4 và 100
    30 xuỵt 4, ý kiến tui, như là địa chỉ trong một hẻm nhỏ, vô đó là kẹt xe, khó lắm...
    Khó là bởi vì giờ 30/4 không còn là địa lý, thời gian mà là tâm lý, là "mental" của cả một "generation". Nó lớn lắm. Nó là mental health của một giai đoạn lịch sử mà vẫn chưa được chữa lành...

    ReplyDelete
    Replies
    1. Excellent point.

      When something has been logged into the head then it becomes a problem. It accepts no logics, it fights opposite views at all cost, it becomes an irrational monster in its own way.
      As consequence, no progress will be made, people will suffer.

      I got a new computer and Unikey for typing Vietnamese does not works with Win 10, at least not yet .... Please read in english for a while hahahahaha.

      Delete
    2. I have windows 10 & Unikey, and it works fine! UniKeyNT

      Delete
    3. Tui nè, cũng khổ lắm khi gỏ:)
      -ipad tiện nhất khi gỏ nhưng for some reason it can be " published "
      -laptop thì tiện gỏ nhưng đâu có đeo tòng ten để khi hứng thì gỏ
      -chỉ còn cách cuối là xài phone gỏ và published. Chỉ cực là screen nhỏ ngón tay như trái chuối bà, sai chính tả, Phone lại tài khôn tự sửa, mỗi lần còm thì xài thời giờ như là đang viết Chiến tranh và Hoà Bình vậy....:)

      Delete
  6. Let me try again, I am sure I installed the same version you mentioned.

    Visit Houston yet? This time the weather is good. Going deep into summer, it will be hot and humid.

    ReplyDelete
    Replies
    1. Yes, we did. TX friends are very nice and welcome us! Missed the Franklin BBQ because overestimated & ordered near the date! There will be always a next time! Thanks for the advises!

      Delete
    2. visit Madame Xi co la's place? and Madame tro tre Hue ?

      Delete
    3. Ha ha hết hồn, tưởng T3CB hỏi chị Bidong có visit madam Xi Jinping's place hay khôn...

      Delete
    4. Yes, we did see all of them! TH (cô viết văn hay bá cháy đó) là một super tour guide! O Đ. thì ngày càng trẻ ra và dễ thương (nói thiệt!) Còn chị XCL thì khỏi nói, chưa bao giờ được ăn bánh ngon như tiệm của chị, báo hại về phải diet ná thở luôn!

      Delete
    5. It is good to hear all are well. Thanks

      Delete
  7. Hôm qua có thấy news, HClinton có nói về lý do tại sao bả thua cuộc. Hôm nay ô.FBI cãi là hỏng phải lỗi của ổng! Mọi người nghĩ sao? Phải có lữa thì mới có khói chứ? Dù sao cũng thua rồi!

    ReplyDelete
    Replies
    1. Ông nói gà, bà nói vịt...
      Chắc phải một số năm sau bụi lắng. nhìn lại, cùng với những phát hiện mới( kinh khủng?)...thì mới biết tại sao?

      Delete

Chú trọng vô nói lên ý kiến của mình, xin đừng phê bình về cá nhân người còm. Cám ơn.