Sunday, January 15, 2017

Còm from blog's guest - Con mén dụ khị bà ngoại làm thiên hạ nóng máu ..... hahahaha

Entry câu giờ giùm tôi. While waiting for the new entry to be completed. Chuyện cà chớn little Saigon? ông Tâm kễ:



Xin lỗi Ông Kẹ, cho tui mượn miếng đất mặt bằng cái blog kể câu chuyện này rồi bàn tán cho vui chờ ngày ông Trump nhận chức.

Làm sao để kiềm chế nóng tính đột xuất đây?

Câu chuyện thứ # 1

Vô tiệm điện thoại: 

Cô bán hàng ơi tui có cái điện thoại loại "cùi bắp" để gọi trong trường hợp khẩn cấp, khi cần dùng. Tui muốn mua $10 để có 15-20 phút gì đó trong lúc ở xứ xa về đây đi du lịch ăn Tết mà cần gọi.

Dạ, tụi cháu chỉ có loại ít nhứt $40 thôi ạ.

Suy nghĩ một lúc. Vậy cũng được, nhưng mà tui đi gắp bỏ quên cái cọng giây charge cho cái điện thoại cùi bắp này rồi. Cô có bán luôn cọng giây charge không? Chứ không charge khi hết pin mà có phút cũng đâu có dùng điện thoại được. Đúng không? Rại, rại.

Dạ, tụi cháu không có bán cọng giây charge cho điện thoại này. Nhưng hôm nay tụi cháu có chương trình khuyến mãi bán cái điện thoại vầy vầy, ngón tay chạm vô màn hình là nó nhảy vi vút, nhảy nhanh phải gài seat belt etc. giá chỉ $140. Rồi bác không muốn mua cái plan hàng tháng thì mua cái $40 cho xài cả tháng không tính phút.

Tui tình cờ nghe câu chuyện đó tự nhiên tui nổi máu. Bà ngoại cở ngoài 70 bị con mén dụ chơi trò chơi high tech.

Tâm

33 comments:

  1. Tôi nhớ về những năm đầu tỵ nạn ở Mỹ, khi đó chuyện buôn bán trong cộng đồng không có nhiều. Thành ra, nó như bartering ( đổi con gà lấy con vịt) hay làm cho không. Từ dạy lái xe, hớt tóc, sửa xe .... Hầu như cái gì căn bản cần thiết đều có thể kiếm người nào đó giúp mình và mình làm cái khác giúp lại. Khi tôi mới thấy dịch vụ làm đơn vô công dân Mỹ, dạy lái xe, làm đơn xin tiền này nọ hay bảo lảnh thân nhân VN, tôi shocked.... Vỉ tôi thường làm mấy cái đó for free và thiên hạ giúp tôi sữa cái xe cùi hay cho ăn phở chùa.

    Điểm yếu của tôi là tôi không ăn hiếp được người cần được giúp.

    Má có dạy rằng sống cà chớn có thể giàu nhưng không hoàn toàn vui vẻ được.

    ReplyDelete
    Replies
    1. Tôi không có vấn đề khi người làm kinh doanh muốn bán hàng, sản phẩm hay dịch vụ gì cũng được vì họ có chi phí mướn chổ và phải có lương mới sống. Nhưng tôi có vấn đề khi họ coi lương tháng hơn là lương tâm.

      Chuyện thứ hai, cách đây cũng mấy mùa mưa rồi. Cha hắn bị ung thư gan thời kỳ cuối cuối, tức là tròng mắt trắng đã ngã vàng và da cũng vàng như nghệ. Cha hắn bỏ ăn 1-2 ngày gì đó, nên gia đình gọi hắn về để gặp mặt lần cuối. Ghé khu Việt Nam mua tý quà, bị mời gọi vô tiệm thuốc dược thảo. Vì quá thương cha già bị bệnh hắn được ông bác sĩ dược thảo tư vấn cho toa 2-3 loại thuốc tẩy chất độc trong gan, thuốc uống, thuốc rửa gan, dưỡng gan etc ôi thôi một bọc gần $240.

      Má ơi, nước uống người bệnh còn chưa nuốt trôi, làm sao mà uống được cả nắm thuốc tiên này? Đúng là trong kinh doanh thuận mua vừa bán. Đâu ai ép súng vô đầu mình ép mua. Như mấy chị làm nail muốn mua sữa ông chúa, đông trùng hạ thảo làm đẹp thì cứ tự nhiên làm đẹp, tự nhiên mua. Tôi không nói. Nhưng đằng này nhắm mắt bán cho thằng nhỏ mấy trăm đồng thuốc dược thảo khi nó bối rối và muốn cứu người bệnh ung thư thời kỳ cuối thì thật sự tôi không hiểu sao người ta có thể làm vậy được.

      Sống ở đời, đi làm tôi đều cố gìn giữ cái chính trực (integrity) của mình.


      ---TL

      Delete
  2. Hùi mới qua, ông sponsor dạy lái xe, xong tui đi dạy lại mấy người ra trại sau , xe mình , xăng mình, đổi lại tô hủ tứu hay đĩa gỏi gà .
    Vụ làm đơn, khai thuế dùm, là chuyện tự nhiên như người trong gia đình.
    Bây giờ tui ghét nhất mấy vụ quảng cáo quá lố của các ông bs đông y, hay các mợ bán mỹ phẩm. Xạo thí bà cố, lừa phỉnh trắng trợn .
    Vào các chợ, thấy chợ nào cũng có cái bàn bán phone , để to tổ bố....free phone.
    Một lần bị chặn hỏi, " chú muốn free phone không?" , bực mình..." Toi chỉ cần free cục gạch, đập đầu dân bán hàng xạo "
    Kkkkk

    ReplyDelete
    Replies
    1. Blog của Tôi Ke đọc thì được, nhưng Còm thì khó vô quá! Bác sàn như sàn gạo, Chùa vắng tanh như chùa Ba Đanh.!

      Delete
    2. Má có dạy rằng sống cà chớn có thể giàu nhưng không hoàn toàn vui vẻ được.Thich cau nay.

      Delete
    3. Tôi thấy cũng ok, họ làm giấy tờ cho mình được việc hay dạy lái xe chở để đi thi đậu, thì mình trả công là sòng phẳng, khỏi phải mang ơn họ. Hồi đó có Chú đó mở tiệm bán Tạp Hóa và gởi đó về V/N, có để sign nhỏ: Làm Đơn Xin Nhập Tich, tôi có nhờ chú làm luôn cho nó tiến việc, thuận buồm xui gió hạ cánh an toàn, trả tiền công chú mà quên nói tiếng cảm ơn, vì còn mít ướt mới qua.

      Delete
    4. Người Việt, đặc biệt là người Nam, ít khi mở miệng nói Cám ơn, mặc dù là họ cũng biết ơn. Qua Mỹ, nhập gia tùy tục, ở gần họ riết rồi cái gì cũng nói cám ơn. Khi về VN thì bị "lòi đuôi" là Việt kiều! :)

      Delete
    5. ha ha
      vậy là VK...có đuôi.
      joking...

      Delete
    6. Nó hành ông như thế nào nói tôi biết coi để sửa cho đúng. Tôi mở cửa tanh banh ra đó chớ.

      Delete
    7. ông Tang Ut.
      Nó hành ông như thế nào nói tôi biết coi để sửa cho đúng. Tôi mở cửa tanh banh ra đó chớ.

      Delete
  3. Chào cả nhà, Joe đây,
    -làm người mua, tui ngại vô mấy chổ như tiệm bán điện thoại, tiệm Tây hay tiệm Ta cũng vậy. Tui thấy mình hay bị "gạt" lắm. Lý do là mình vô đó chỉ biết muốn mua đt cũng như dịch vụ đt. Trong khi đó người tiếp mình thì có thông tin rất nhiều, hầm bà lằng đủ các món, các loại giá tiền, cái lợi cũng như bất lợi của mỗi một lựa chọn. Cái kẹt là khi mình gặp họ, cái mình muốn mua và cái họ muốn bán...khác nhiều vì lợi ích hai bên khác nhau. Nhiều khi họ "giấu" cái này cái kia nên làm mình thiệt thòi, tốn tiền. Còn phần mình, trước khi mua thì cũng cố gắng tìm hiểu, nhưng thông tin thì quá nhiều...
    Tóm lại, hên hên thì gặp người đàng hoàng. Xui thì gặp đứa cà chớn.

    ReplyDelete
    Replies
    1. Tui toàn là xài "đồ chùa" của con thải ra nên hỏng có bị gạt! Nhưng mà hồi xưa lúc còn xài "pre-paid card" dù đi xa nhưng vẫn đến tiệm quen chứ không đi chỗ khác vì ngại những v/đ mà anh J. nói đó! :)

      Delete
    2. Blogger đồ chùa hình như nó không có cái list of latest còm. Tôi lui cui kiếm cái này hoài mà không thấy. Không biết đồ trả tiền có không? Worldpress blog có nhiều feature hơn nhưng cái set up nó confusing nên tôi drop nó, vô blogger set up giản dị hơn. Khi có thì giờ tôi sẽ try to improve cái look and feel cho nó dể navigate và nhìn dể chịu con mắt hơn. Nếu có nhiều người thích coi thì tính tiếp.
      Nhớ quảng cáo cho người muốn coi giải thích news một chút sâu hơn tin tức thường nha.
      So far thì có khoãng 4000 lượt tới coi.

      Delete
  4. Theo tui thì Costco được lắm. Ví dụ thay vỏ xe. Giá cả, dịch vụ...họ niêm yết đàng hoàng. Mua của họ thấy vững lòng. Cách họ làm việc tui thấy là tin vui cho người tiêu dùng, nhất là người lớn tuổi hay phụ nữ. Tui đã từng biết có người mua vỏ của tiệm vỏ xe (tiệm Mỹ) tiệm họ dùng đủ chiêu từ dụ khị, tới "hăm doạ" người mua...forget it!

    ReplyDelete
  5. Tôi thích Costco, không phải vì mưa trả, mua trả mà mình thích tôi rất thận trọng vấn đề này: Khi nào sell lạ thật sự sell, tôi mua 2 cái cell phone Samsung 7S khi mới ra sell trả tiền 2 cái, rebate tiền 1 cái và đồ phụ tùng cho thêm tới 4 cai Gear VR cho mấy đứa nhỏ 2 cái con 2 cái đây không có xài. Thuốc Tây toa không thiếu món gì, có bảo hiểm rẻ hơn Target & Wall Mark, có mấy chú Việt Nam trẻ làm nói tiếng Việt thoải máy vui vẻ tận tâm. Tính tiền đúng nhưng về cũng xem lại. Xã tôi đi chợ Viet, tôi Costco cứ thế mà đi, hồi trước tra cash bây giờ nhận Visa dễ dàng Xã tôi cảnh tình hoài.

    ReplyDelete
  6. Past vô rồi Enter mấy lần không vô được, khi được khi không?
    Reply, Select Profile, Publish, Preview vv.. Tùm lum rắc rối!

    ReplyDelete
    Replies
    1. Hình như là vì xài iPhone, iPad mới có v/đ? Xài laptop như B. thì từ đầu tới giờ chưa thấy trở ngại gì hết á! Chỉ có 1 cái nếu có thì là "+", những còm mới (10?) hiện lên như bên NL's blog thì khi nhiều còm sẽ đỡ mất thời giờ scroll up & down! TX.

      Delete
    2. Chắc cái problem của ông út tang là bị confuse với mấy cái chử nhiều quá quên tới quên lui. Chớ cái cách ông vô thể hiện qua còm của ông là perfect.

      Delete
    3. Vô kiểu ông đang làm là perfect. Be patient, ít bữa sẻ quen.

      Ít người còm có nhiều lý do:
      Khó vô còm như ông nói
      Không thích thú với bài viết
      Không biết còm cái gì vì topic khô khan hơn chuyện đời thường gần với cuộc sống mình đụng hàng ngày trong giao tiếp.
      Không nhiều người biết tới, không có quảng cáo, link tới mấy cái blog, social site khác như Facebook, Tweet, vv
      Baì viết không chãi chuốc thiếu hấp dẩn thu hút.

      Ông nhớ chỉ người quen ông thích coi tin tức thiệt, hơi sâu vô phân tích news vô coi cho nhiều còm.

      Tôi có một số ý sẻ làm chắc ông sẻ khoái. Thì giờ hạn chế quá chưa tính xong mặc dầu củng đơn giản không có gì khó.

      Stay tuned.

      Và thường xuyên cho tôi ý kiến về cái blog để làm tốt hơn. Coi nó như tiệm của chung cho người tới coi. Đây không phải là con riêng hay chuyện riêng tư gì của tôi mà là chổ để mọi người có chổ chui vô chui ra tán dóc, trao đổi ý kiến, ai biết gì nói đó,

      Thật sự như sân chung trong làng xả, gặp nhau chửi bới, khóc cười, rồi xách đít về. Khác là nó xảy ra trên net thay vì sân đất đỏ.

      Tôi thì như mỏ làng, không ăn lương la lối quét sân, đổi lại là tôi feel good vì mình làm được chuyện truyền bá ý tưởng thiệt và có một đống bạn bè tán dóc cho vui.

      Delete
    4. TV: Hôm nay rảnh chút mới có thì giờ đọc hết cái này:

      ToiKe: “Và thường xuyên cho tôi ý kiến về cái blog để làm tốt hơn. Coi nó như tiệm của chung cho người tới coi. Đây không phải là con riêng hay chuyện riêng tư gì của tôi mà là chổ để mọi người có chổ chui vô chui ra tán dóc, trao đổi ý kiến, ai biết gì nói đó”.

      TV: Ngay trang đầu giới thiệu bác đã ịn vô câu : ”Người khác nữa lải nhải như muốn làm ông bà cố nội tôi bắt làm cái này cái nọ…”

      Trời! Nói vậy thì ai mà dám cho bác ý kiến ý ruồi (heheh)

      TV(lụa)

      Delete
    5. TV

      Cái lưỡi không xương mà hahahahahaha

      Delete
  7. Tôi xài Desk Top thường xuyên, có Samsung S7 & I Pat khi nào đi đâu mới xài vì nó nhỏ quá, mắt, tay yếu ít khi nào xài ở nhà.

    ReplyDelete
  8. Thanks chị Bi hối thúc, tôi đi search cái javascript để làm cái recent comments. It works. Hoan hô tôi. hahahaha

    ReplyDelete
    Replies
    1. Vậy là OK đã thành công rồi! Chúc mừng.
      Đừng có sợ ê sắc, mới mở hàng mà được từng đó là đắt lắm rồi, từ từ đi đâu mà vội! :)

      Delete
  9. MUỐN COi NGUYÊN CÁI CÒM THÌ CLICK ON CÁI TÊN NGƯỜI CÒM TRONG CÁI CHỔ rECENT COMENTS. nÓ SẺ TỰ ĐỘNG DẨN TỚI CAI CÒM NGUYÊN THỦY ĐỂ COI TOÀN BỘ CÁI CÒM DÀI.

    ReplyDelete
  10. ToiKe: “Ít người còm có nhiều lý do:
    Khó vô còm như ông nói
    Không thích thú với bài viết
    Không biết còm cái gì vì topic khô khan hơn chuyện đời thường gần với cuộc sống mình đụng hàng ngày trong giao tiếp.
    Không nhiều người biết tới, không có quảng cáo, link tới mấy cái blog, social site khác như Facebook, Tweet, vv
    Baì viết không chãi chuốc thiếu hấp dẩn thu hút.”


    Chào buổi sáng cả xóm!

    Sorry OK, tôi ít vô còm không phải vì những lý do trên. Mà chỉ vì mấy tuần nay, tôi phải góp tay góp chưn để phụ làm bánh chưng bánh tét cho Giáo xứ.

    Chỉ có hơn 100 mạng thiện nguyện, mà tiêu chuẩn là 4000 cái, thì khỏi kể lể than thở cũng hiểu là không dễ như ăn cơm sườn.

    Chứ tôi hông phải đang chu du du lịch thần tiên như ai tưởng (tượng) đâu nha :)

    Sắp xong rồi, chỉ còn khoảng 1000 cái nữa thôi. Cố lên! Cố lên!
    (hehe, tôi phải tự vận động tôi, vì tôi sắp sửa chán quá xá chán)

    Vài hàng hỏi thăm, chúc TK và cả xóm mới ngày vui nha.
    TV (lụa)

    ReplyDelete
    Replies
    1. @TV
      Chèo lên, chèo lên, lên chèo lên hahhahahha
      Chúa sẻ trả công bội hậu cho người làm chuyện cho thiên hạ hahahahahahahaha.

      nhưng coi chừng , khi nó bỏ tiền ra mua, về ăn dở ẹt là chiết với nó. Cha Chúa gì củng bỏ qua một bên. Lôi Lụa ra mà rủa,"không biết làm mà xíu ra xía vô tài khôn, đồ cà chớn gì đâu, bục mình quá" anotherlong hahahahahahahahahahahahahahahahaha

      Delete
    2. ha ha,
      Thầy đúng là đi guốc trong bụng. lốc cốc, lốc cốc, lốc cốc...

      Delete
    3. Cám ơn đã cảnh báo coi chừng chuyện "làm ơn mắc oán" :) .

      Nhưng tôi thực sự chả có một chút xíu nào quan tâm lo sợ thiên hạ sẽ nói gì.

      Việc không công là việc chùa, ai có lòng thì giúp tay, ai không muốn thì tránh đường.

      Với lại ông cha là người khởi xướng và kêu gọi.
      Tôi và ox chỉ góp tay chứ không góp lời (vì ai hay góp miệng thì ưa bị mỏi tay nên không làm gì hết) :)

      Người "Anonymous" cười ha ha mà không ký tên phải bác Joe hông. Chúc bác tìm được nơi du lịch vừa ý nha :)

      TV (lụa)

      Delete
    4. Of course, đi làm chuyện không công mà không có cái da mặt dày thì không làm gì được hết.

      Thiên hạ có quyền muốn nói gì nói và mình có quyền làm gì làm và khi rảnh thì chừi nó lại. hahahahaha

      Delete
  11. IPHONE

    Vừa nãy tui đi mua giấy tiền vàng mã cúng ông bà, thằng chủ shop hỏi có mua iPhone 7 cho các cụ không ?

    Tui hỏi lỡ ông bà không biết dùng thì sao, nó liền nói Steve Jobs xuống dưới đó rùi, ổng sẽ mở khóa training cho các cụ, cứ yên tâm. Thế là tui mua!

    Xong nó hỏi có mua case bảo vệ không, tui OK!

    Sau đó nó hỏi mua tai nghe Bluetooth không, tui cũng OK!

    Rùi thằng đó hỏi có mua cục sạc pin dự phòng không, tui hỏi sao phải mua? Nó nói xài hết pin thì sao, vậy là tui mua thêm cục sạc!

    Cuối cùng tui trả xiền và xin thằng chủ cái namecard, nó hỏi tui xin làm cái gì?

    Tui nói: "Thì để đốt namecard của ông cho ông bà tui, lỡ cái iPhone có hư thì các cụ tìm ông để bảo hành chớ sao" !!!

    ReplyDelete
  12. Lấy từ internet!

    ReplyDelete

Chú trọng vô nói lên ý kiến của mình, xin đừng phê bình về cá nhân người còm. Cám ơn.