Friday, January 27, 2017

Hù .... Gần tới giao thừa tết con gà - A personal note to friends

Ngồi chờ giao thừa để ra trước cửa nhà cà xàng, cà xàng  rồi đi vô lại, để tự xông đất cho nhà của chính mình như là một lời tự nhủ, hay dở, hên xui gì nó nằm ngay trong tay của chính mình.

Suy nghĩ coi chúc tết gì đây cho bạn bè, suy một hồi thì thấy nó phony (xạo ke) quá. Chúc tết mà suy nghĩ cái gì cho cao siêu hay chải chuốc thì còn ý nghĩa gì nữa nếu nó không có cái meat, cái thật tình, cái feel sao nói vậy trong đó. Hehehehhehhehehehe.

Here it is, from the bottom of my heart ….

Không có gì hân hạnh, ấm cúng và được ở trong trạng thái thanh bình nhất, khi tôi có được tất cả bạn còm ở đây bỏ ra thì giờ tới trò chuyện, chia sẻ với nhau trong cái blog này. Chắc chắn dĩa sẻ bay vù vù, chén bể lung tung tét bét, tiếng chửi thề lòi ra hay trong đầu dầy rẩy. Nhưng tôi sẻ không bao giờ để những càm xúc như vậy tồn tại qua khỏi giấc ngủ tối. Và tôi tin rằng thiên hạ cũng nghĩ và làm như tôi.

For that, I say a big hehehehehehehe THANK YOU.

Hãy dùng thời gian cuối tuần này đón tết với những người thân của mình.

 Cho tôi chúc tất cả một năm mới con gà an khang, thịnh vượng và tất cả mọi sự bình an.

See you soon with a new entry ….

Me, T3CB, Ông Kẹ, Toi Ke .... cha nội cà chớn.

13 comments:

  1. Đọc entry của Kẹ là thấy vui rồi : yeap ! when it comes from the deep of your heart, it means a lot of things. May quá ông bà cụ không có ở đây nên trong đâù nghĩ sao bằng tiếng tây thì cứ thế mà chọt ra tiếng Mỹ không biết là Mỹ bồi hay không nhưng chắc bà con cũng hiểu há !

    AL ít viết là vậy : chậm lắm, vừa đánh dấu hỏi ngã, vừa lẩm bẩm tiếng việt sau đó quên luôn mình muốn nói gì..

    Vui Tết nhe bà con, bên này thì chỉ hung hăng hôm qua thôi, hôm nay thì cũng tất bật bình thường mà thôi. Ý mà tính nói khoe với bà con mà quên hoài : bên ni sắp sửa có CostCo rồi nhe. Khỏi cần qua Mỹ mượn thẻ của Bi hehehe

    AL

    ReplyDelete
    Replies
    1. Vậy là chị tha hồ ra vô Costco mua mà khỏi cần khiêng về Pháp! :)

      Delete
  2. CUNG CHÚC TÂN XUÂN
    hì hi, tui sáng nay đã chúc bằng email rồi nha.

    ReplyDelete
  3. Đầu Năm Lính Chúc( Ửa, Tôi Chúc Thầy 6 được nhiều sức khỏe mạnh tiến trên đường sự nghiệp và không quên Thầy Còm hay hơn bổ ít hơn, cùng gia quyến an khang hạnh phúc con của Thầy ngoan hiền.

    ReplyDelete
  4. Tết vui nhe bà con....
    Mới thay cái water heater , chốn này gió quá, hách xì lia chia...
    Mọt viên Zurtek....

    ReplyDelete
  5. (cười) tivi tắt đài mấy bữa nay vì cũng bày đặt bon chen với thiên hạ đi ăn tết cho vui.

    Ăn tết của tụi tôi đại khái là mùng một tết thì ban ngày đi hội chợ, buổi tối thì đi văn nghệ mừng xuân, có tham gia trình diễn áo dài.

    (hồi xưa ít người chịu mặc áo dài vì không thoải mái vướng víu, nhưng bây giờ thì nhiều người thích mặc áo dài trong các dịp lễ truyền thống của VN. Rất nhiều kiểu cọ mầu mè trông cũng vui mắt ra phết! :)

    Ngày mùng 2 thì đi chúc tết các nhà bà con lớn tuổi và lì xì các cháu nhỏ. Rồi cứ thế mà ăn lai rai cả ngày, và chơi Bầu Cua Cá Cọp. Chủ sòng ra điều kiện già trẻ nam nữ chi cũng chỉ được đặt tối đa là 25 cents.

    OX tôi tuổi con lợn, mà tứ hành xung là Dần Thân Tị Hợi, nên tụi tôi cứ nhè con cọp mà đánh trường kỳ từ đầu tới đuôi.

    Sau mấy tiếng hò hét vỗ xưng cả tay, tụi tôi không thua mà còn thắng được 17 cục 25 cents, là tới hơn ...$4 (hehe).

    Còn hôm nay là mùng 3 tết (vẫn còn mùng nên chúc nữa). Chúc xóm mới của thầy 3 càng ngày càng xôm tụ đông khách. Đề tài thêm đa dạng phong phú. Ngoài thời sự chính trị, còn thêm những vấn đề khác như đời sống, xã hội, gia đình, du lịch, sức khỏe, tài chánh, tuổi về hưu ... v v .

    Năm Đinh Dậu này là năm hỏa, chúc xóm của thầy luôn bừng bừng khí thế tiến lên chứ không phải khói lửa hen (hehe).

    Ngày vui tới cả xóm
    TV

    ReplyDelete
    Replies
    1. Chị TV viết: "Năm Đinh Dậu này là năm hỏa, chúc xóm của thầy luôn bừng bừng khí thế tiến lên chứ không phải khói lửa hen (hehe)."

      Còn mùng là còn kể chuyện ăn Tết, right?

      Năm Đinh Dậu là năm hỏa, hèn chi xém một chút là nhà Tâm bị "cháy" hôm mùng một. Chuyện là vầy: trưa trưa mùng một, 2 cha con ngồi ăn bánh tét chiên 1 khoanh, 2 khoanh lại 3 khoanh..... chờ cho bà xã "mặt hoa da phấn", lì xì xong kéo bầu đoàn thê tử 3 mạng ra hội chợ Tết sinh viên, có hẹn tháp tùng thêm 2 gia đình từ AZ qua Cali ăn Tết cuối tuần.

      Thời tiết cuối tuần qua quá đẹp và ấm nên thấy hội chợ Tết năm nay có nhiều cô bận áo dài truyền thống, thêm nữa mấy đấng đàn ông trẻ trẻ bận áo dài cách tân thấy cũng lạ lạ.

      Một trong những điều háo hức đi ăn Tết ngoài đường là được thưởng thức món ăn bán ở hội chợ, những món ăn chơi mà ăn hoài vẫn không thấy....no vì cứ bị đứng xếp hàng dài và lâu. Cứ ăn món này trong lúc đứng chờ mua món khác là vừa. Năm nào cũng vậy, tui thấy khu bán đồ ăn là cứ dập dìu, tài tử giai nhân ăn hàng. Vui vui khi thấy mấy đứa nhỏ moi mấy cái bao lì xì ra có bao nhiêu tiền là đi tìm mua đồ ăn cho hết. Kệ lâu lâu muốn ăn gì thì cứ tự do mà tính.

      Một ấn tượng lớn về hội chợ Tết là được coi cuộc thi ăn phở quá ư là hào hứng. Muốn tham gia thì $10 một tô lớn. Có mấy anh ngoại quốc tướng tá cao bự ngồi chẽm chệ cùng với một vài anh sinh viên ốm o thon thon, và cả phái nữ nữa trên hàng ghế nơi sân khấu một tay cầm muỗng, tay cầm đũa rất khí thế. 1, 2, 3 bắt đầu, tía ơi mấy anh sinh viên ốm o cầm đũa chèo, lùa nhanh bánh phở nóng vô miệng. Bà con hò hét càng lớn họ chèo đũa càng nhanh hơn. Mấy anh ngoại quốc cũng không kém, ai cũng có kỹ thuật riêng. 1 phút trôi qua phần ăn bánh phở coi như xong, giờ tới phần nước soup, tui thấy lúc cao điểm họ đứng lên làm bà con hò hét lớn hơn để ủng hộ. Thi ăn hot dogs có coi qua, thi ăn phở cũng hào hứng, nhất là muốn thắng phải ăn hết bánh phở, húp hết nước soup, rồi ụp cái tô lên đầu mà không có giọt nào rớt xuống tóc thì coi như thắng. Phần thưởng thì không có gì to lớn, phần lớn là chơi cho vui và gây quỹ ủng hộ hội sinh viên. Thấy bà con vui, họ tổ chức thêm một round nữa để ai còn ấm ức, muốn thử sức ăn phở thì nhào vô. Cả 2 lần đều là mấy người ốm ốm đạt danh hiệu dũng sĩ ăn phở nhanh :-)

      Lo cà kê dê ngỗng, quên kể chuyện xém cháy nhà....hehehe. Trong hội chợ Tết có một khu mà SV họ làm cái làng Việt Nam, coi như là để giới thiệu văn hoá của người mình như quán đầu làng, cầu tre, ghe xuồng cho bà con chụp hình để nhớ về quê xưa. Tui và bà xã tàng tàng coi cái chòi này, lang thang qua cái chòi khác coi đâu có gì là gấp ráp đâu, đầu năm vui xuân thì cứ thũng thỉnh đi. Đứng trước cổng làng, thấy ai cũng lật bật, hết người này chụp là có người khác nhảy vô đứng ngay chỗ đó để được có tấm hình y như vậy trước cổng làng. Có người nói "anh" tui xoay quay "chụp giùm em" rồi chìa cái phone cho tui. Chưa kịp nói lời nào, nhưng phản ứng tự nhiên là cầm liền cái phone, sợ cái phone rớt rồi bị thường....hehehe. Nàng ta đứng vô vị trí, sữa sữa vuốt vuốt tà áo dài, rồi vuốt tóc rồi làm dáng rất tự nhiên trong lúc trong tay tui cầm cái phone nhắm nhắm canh. Tay tui bấm lia chia nhiều tấm, chứ ẻm coi lại hình mà nói bị mờ, em cười không có tươi, mắt bị nhắm, chụp không đẹp rồi nhờ tui lần nữa chắc chết quá. Chuyện xém cháy nhà của tui mùng một Tết là vậy đó. Mấy cô nào mà đẹp đẹp nhớ làm ơn có nhờ ai chụp hình thì nhờ phái nữ, nhờ đàn ông chụp nhiều khi gây hiểu lầm hay vô tình đốt nhà người ta :-)

      Delete
    2. Hehehe vậy là ông còn ngon quá xá có em khều khều kêu anh nhờ chụp hình ngọt như mía hấp ( ai nhớ mía hấp Saigon2 xưa?)

      Tôi thì bị ngược lại, đi vô Mc Donald mua cafe đen 1$ một ly any size ( cho ai chưa biết ca2fe Mc Donald ngon không thua ai nha). Đưa 1$ má nội manager của tiệm cũng khá tuổi nói với tôi" nếu ông muốn cho tôi coi cái ID bớt còn ly cafe 70 cents discount cho người già" Tôi hỏi bả, tôi nhìn già cở nào, bả cười không trả lời" Tôi cười cũng cười luôn không dám lấy discount hahahahahaha.

      Cả hai ông Tâm và TV đều dua8 lên nhận xét về thiên hạ bận áo dài làm tôi nghĩ tới đề tài này, vì tôi có một vấn đề nóng hổi nhạy cảm về mặt áo dài thấy hết linh hồn bên trong mà không biết làm sao bàn. Nếu tôi đem một entry mới về bận áo dài thấy underwear, thiên hạ có thấy quá lố không> Hê cà chớn mà sợ gì phải không? hahahaha I am thinking hard ....

      Delete
  6. Thầy T có khiếu kể chuyện duyên hài, đọc là cười, bớt sì trét! :).

    Đúng rồi thầy, hôm nay mới mùng 5 à, còn xài mùng là còn muỗi, ủa, còn tết!

    Mới đầu thầy hô xém cháy nhà, kế đọc tới chiên bánh tét ăn, làm TV tôi tưởng đâu chiên bánh quên tắt lửa để cháy chảo chớ …

    Ai dè là xém cháy bởi “chân dài” chỉ nhờ bấm có một tấm thôi, mà thầy lăng xăng làm tới một thôi một hồi mấy chục tấm. May mà chưa bị xếp bà tuyên án: “you are fired!” (heheh)

    Thì đúng là năm hỏa nên xào xáo biểu tình cãi nhau kiện tụng khắp thế giới.
    Người Cali còn hăm he đòi đưa kiến nghị thư ra bỏ phiếu vào năm tới xin tách Cali ra khỏi Hiệp Chủng Quốc Huê-kỳ.

    Hu hu híc …, lúc đó tui lại trở thành dân tị nạn...trèo leo, bởi Tông Tông sẽ cho xây bức tường ngay tại Cali cho biết tay!

    ReplyDelete
    Replies
    1. Chị TV: hahaha....còn xài mùng là còn muỗi. Ờ hen, còn muỗi nên mới xài mùng.

      Nói tới mùng....có một lần lúc còn nhỏ nhỏ, Tâm vì hoàn cảnh bắt buột có chung vô lộn mùng dì kia, bả la um xùm :-)

      Chuyện là như vầy, những ngày mới vượt biên lên đến đảo Bidong. Lúc đó mấy ngày đầu, đâu có chuyện khẩn cấp gì đâu mà làm ngoại trừ làm thủ tục khám sức khỏe. Hàng ngày sáng, trưa, chiều tối cứ lang lang trên đảo, tắm biển đưa cái đầu trần phơi nắng, đâu có sợ đen sợ bị skin cancer gì. Đói thì có mì gói ăn. Chiều chiều lên xóm trên có một anh lớn ngồi uống trà kể chuyện nam tào bắc đẩu, chuyện vượt biển, chuyện dài nhân dân tự vệ, qua luôn tới kiếm hiệp Kim Dung cho nghe. Cũng như Ông Kẹ mở blog với nhiều đề tài như bây giờ. Cứ chiều chiều là đám nhỏ tụi này đi tìm anh lớn đó, rồi nấu nước châm trà ngồi tán dóc cho tới khuya. Lúc mới đến đảo mới biết là có giới nghiêm, người bảo vệ an ninh người Mã Lai mà bắt được ai còn vẳn vơ chưa chung vô mùng ngũ thì nó bắt đem lên trại phạt hít đất, hục xì dầu đứng lên ngồi xuống cho bỏ cái thoái đi đêm, phạm luật giới nghiêm. Lúc mình ma mới, mới đến đảo còn chân ướt chân ráo nghe ai nói sao thì tin vậy.

      Từ từ, chuyện chung vô mùng sắp xảy ra rồi.....hehehe.

      Một hôm, anh lớn đó kể chuyện ma. Ổng kể chuyện thu hút, ai cũng im lặng nghe ảnh kể từng chi tiết nhỏ trong câu chuyện. Về khuya giọng nói của ảnh càng nhỏ và càng ma quái ai cũng xít gần lại nghe cho rỏ chứ không phải sợ ma mà ngồi rút lại thành một nhúm nhỏ ....hehehe. Đang chăm chú theo dõi câu chuyện, thằng quỹ nào ở đằng xa chạy hối hả, vừa chạy vừa la Mã, Mã tới. Diển cảnh những lần đi chợ ở VN mà nghe công an hay lính quét chợ là thấy bà con bưng thúng bưng khay túa nhau chạy. Tụi tui cũng cũng túa chạy như vậy vì sợ bị Mã Lai bắt vì đã quá giờ giới nghiêm. Thay vì chạy núp, nhưng lúc đó tui suy nghĩ nhanh nếu mà mình ở trong mùng thì không có phạm luật và không có lý do gì Mã nó bắt. Tự nhiên vừa chạy vừa sợ 2-3 đứa gì đó nhảy đại vô căn nhà gần đó rồi tốc mùng chung vô. Không biết người có quen hay không quen nhưng vì sợ quá nên làm lều. Dì hai đang nằm cho đứa nhỏ ngũ, tự nhiên ở đâu có mấy thằng quỹ nhỏ nhảy vô mùng xin nằm ké. Dì hai bả la um xùm, tui còn nhớ nói "dì cho tụi con nằm một chút" ngồi trong mùng mà tim tui lúc đó nó đập thình thịch vì sợ bị Mã Lai bắt chứ không phải sợ ông chồng cầm mã tấu hỏi cái tội chung vô mùng vợ ổng....hehehe.

      Lâu lâu Ông Kẹ bỏ blog đi ăn Tết, tui nhớ chuyện gì thì kể nghe chơi cho vui cho hết mấy cái mùng vậy mà. Coi như là commercial, trước khi Ông Kẹ trở lại với phần tin chính. Còn mùng còn ăn chơi anh chị em có chuyện gì vui đem ra kể cho vui.

      Delete
  7. Tâm L: "Tâm vì hoàn cảnh bắt buột có chung vô lộn mùng dì kia :-)...Dì hai bả la um xùm, tui còn nhớ nói "dì cho tụi con nằm một chút"

    Thầy Tâm ngon nha, không những xài mùng mà còn chun vô mùng luôn (ha ha ha, thầy làm tui cười tét miệng) :)


    Toike: "Nếu tôi đem một entry mới về bận áo dài thấy underwear, thiên hạ có thấy quá lố không ..."

    Tới luôn đi bác tài! Đem ra nói để góp ý xây dựng chứ có chi mà lố đâu!

    Bây giờ ra nhiều kiểu áo dài kiểu cọ lai căng quái dị lắm.

    Hôm bữa tôi đi hội chợ, thấy có vài người mặc áo dài "lẩu thập cẩm", phần trên áo dài giống Tầu, phần dưới là váy xòe giống Miên, hoặc với quần jean ống bó.
    Chân lại mang giầy sneaker, có người chơi nguyên đôi giầy ống nữa mới khiếp chứ. À, tóc thì cuộn khăn đống xanh đỏ mốt Hà Nội...

    Trời đất ơi! Tôi dòm muốn lõ con mắt luôn. Trong lòng cứ xót xa cho cái áo dài Việt Nam đây ư ?

    Áo dài từ xưa giờ thay đổi đủ kiểu đủ mầu cho hạp với thời thế hoàn cảnh, nhưng đổi thế nào thì đổi, tôi nghĩ vẫn nên giữ lại cho người mặc cái vẻ duyên dáng mềm mại đằm thắm.

    Chứ mặc áo dài mà trông hùng hổ dũng mãnh giống như sắp sửa đi đánh trận, đi chạy đua, đi đánh võ..., thì thôi đừng mặc áo dài tội lắm áo dài ơi.

    ReplyDelete
    Replies
    1. Mới nghe "áo dài thập cẩm", mà nhìn chắc dị hợm lắm? Hồi lâu rồi có thấy 1 thanh niên, áo dài khăn đóng mà không "mặc quần". Vì không biết chứ không phải cố ý, lúc đi may áo dài thì không biết là phải mặc với quần vải nên cứ thế mà xỏ quần đùi thôi, mà đó là đám cưới của nó mới chết chứ! May là chưa ra trình diện 2 họ! :)
      OK chắc còn bận đi làm "cách mạng" nên vắng nhà hơi lâu? Ngày nào T. cũng làm trò mới, chắc không đủ giờ để bàn chuyện thiệt hơn! :P

      Delete

Chú trọng vô nói lên ý kiến của mình, xin đừng phê bình về cá nhân người còm. Cám ơn.