Saturday, January 28, 2017

Cấm không cho vô Mỹ - Bóp cổ Muslim - Update 1/28 - Thêm hình Trump chặt đầu Nử Thần Tự Do Update 2/3/


Tôi update cái hình của tuần báo Der Spieger cũa Đức. Đây là tờ báo có số bán 840 ngàn cuốn một tuần.

Nó bị chính trị gia cả bên trái và bên phải ghét và quan tâm tới vì những bài viết sâu sắc và điều tra lật ra ánh sắng mấy cái mà chính quyên, chính trị gia muốn giấu. 

Người vẽ cái bìa cover là Edel Rodriguez, một người Mỹ tỵ nạn từ Cuba.

Ông nói về cái ý hình vẽ như sau:

It’s a beheading of democracy, a beheading of a sacred symbol,” .  “And clearly, lately, what’s associated with beheadings is ISIS, so there’s a comparison”  “Both sides are extremists, so I’m just making a comparison between them.”

Nó là chặt đầu dân chũ, chặt đầu một hình ảnh thiêng liêng". ", và rõ ràng, cái gì mà liên hệ với chặt đầu là (khủng bố) ISIS" ." Cả hai bên đều là cực đoan, vì vậy tôi chỉ muốn so sánh họ với nhau"


Tuần báo này sẽ ra sàn bán ngày mai thứ bảy 2/4/2017.





--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------


Ngày hôm qua, 27 tháng 1, 2017, Tổng Thống Mỹ ký executive order cấm không cho người  từ các xứ  Iraq, Iran, Libya, Somalia, Sudan, Syria, and Yemen đến Mỹ bằng visas, các xứ nói trên đều là xứ mà đại đa sồ là Hồi giáo. 

Trump lấy lý do là chống khủng bố vô Mỹ. Nhưng thực chất là chống và bài bác đạo Hồi một cách thô bạo, tàn nhẩn, ngu dốt. Và tệ hơn nữa là lại  cho người đạo Thiên Chúa sống ở xứ đó vô Mỹ như là một ngoại lệ của cái luật.

Trump quăng vô thùng rác cái nền tảng lập quốc của Mỹ là tự do tôn giáo và xứ của người di dân tỵ nạn.

Tự do tôn giáo là tự do cho tất cả tôn giáo chớ không phải là tự do tôn giáo cho người đạo thiên chúa, rồi tới cái đích cuối cùng là tự do tôn giáo cho thiên chúa giáo cực đoan.

Không có một móng nào làm khủng bố ở Mỹ giết chết người mà từ mấy xứ này hết trong vòng 15 năm qua. Mà thật sự khủng bố tại Mỹ là dân ở Mỹ.

Vụ ở San Bernadino, 14 người chết, thằng khủng bố là thằng đẻ ở Mỹ gốc Pakistan.

Vụ ở Orlando nightclub chết 49 người cũng là một thằng đẻ ở Mỹ gốc Afganistan.

Vụ ở Boston marathon nổ bom chết 3 người, là thằng tới Mỹ thẻ xanh, gốc  Chechen  từ Kyrgyzstan, lớn lên ở Cambridge Massachusetts  ( thuộc liên bang Sô Viết củ)

Vụ bắn chết Marines ở Tennessee là người Mỹ gốc Kuwait.

Thằng muốn cho nổ ở Time Square nhưng không thành công là Mỹ gốc Pakistan.

Thằng underwear bomber trên máy bay không thành công bị bắt là thằng Nigerian.

Thằng shoe bomber trên máy bay không thành công là thằng người Anh má trắng, ba lai Jamaican.

Thằng sì quan Mỹ bắn chết 13 người ở Fort Hood là thằng Mỹ đẻ ở Virginia, ba má là gốc Palestine

Vụ 9/11 lớn ở NY, 15 thằng khủng bố là Saudi Arabia, 2 thằng là United Arab Emirates, 1 Lebanes và một Egyptian. Bin Laden là Saudi Zawahiri cũng là Egyptian.

Tại sao Pakistan, Saudi Arabia, Egypt không là mấy xứ trong cái list ban?

Những xứ trong cái list ban không phải hiền hậu tử tế gì, nhưng  thằng khủng bố đáng sợ từ đó là mấy thằng lãnh đạo ngồi xúi làm propaganda dụ mấy thằng bên Mỹ nổi lên quậy, chớ không phải là căc ké dân cùi bên đó mà Trump ban. Vì cái lý do này mà hồi Obama nó đem drones qua âm thầm lùng giết mấy thằng đầu sỏ thầy xúi đó, nổi tiếng là vụ drone bắn nát thằng nguy hiểm sếp sòng người Mỹ Anwar Awlaki bên Yemen.

Không cần phải biện hộ nói nhiều chi cho mất công là khủng bố giết người vô tội nhân danh tôn giáo là sai và cần phải bị bợp tai đá đít cho chết. Nhưng  đó không phải là tất cả Muslim, hay Arabs hay tị nạn di dân làm mấy cái quỉ quái đó. 

Trong năm 2001 tới 2015 nhiều người Mỹ bị giết bởi mấy thằng Mỹ chính gốc right wing hơn là từ mấy thằng khủng bố khùng Hồi giáo. Cấm người từ một vài xứ Hồi giáo khơi khơi tới Mỹ không làm giảm chuyện khủng bố nói chi tới diệt trọn ổ khủng bố.

Ai lảnh đạn chịu thiệt thòi mất mát vì vụ ban này. Tất cả mọi người, sự thịnh vượng an toàn của xứ Mỹ cần nhiều đóng góp của tất cả mà một phần lớn là đóng góp từ người Hồi giáo, di dân tỵ nạn từ nới khác tới.

Người Việt gốc Mỹ mình biết điều này rỏ nhất vì mình là những người giống như người bị ban này trong vòng ba bốn chục năm nay  ở Mỹ và mình cũng biết rõ là dùng quyền lực chánh quyền để đàn áp tôn giáo lấy danh nghĩa sạo ke của kẻ mạnh, của chính nghĩa cùi bậy bạ mị dân trong thời chiến tranh VN là tai hại, be bét và chia rẽ trầm trọng người dân.

Entry tới sẻ viết về tại sao cái ban này tai hại và có ảnh hưỡng tới cả kinh tế và đời sống của dân Mỹ chớ không phài cô động trong chính trị chính em cà chớn này

--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Update hồi hai


Ngay sau khi Trump ký executive order, một cái petition kiến nghị lập tức được lập ra bởi mấy ông thầy giáo dạy đại học Mỹ  và được toàn thể giáo sư đại học trên toàn thế giới ký tên.  Trong đó 12 người là Nobel laureates và cho tới bây giờ có tới 4000 giáo sư ký tên chống. Chiều hôm qua người ta gởi emai tới xin ký tên nhiều tới mức 10-15 người đọc email lấy tên không kịp luôn, 10 -15 emails mổi phút. https://notoimmigrationban.com/

Lý do mà họ chống là vì nó ảnh hưỡng tới việc trao đổi information trong nghiên cứu research, mấy professors từ xứ khác không thèm tới Mỹ hội nghị diển đàn, và sinh viên ưu tú không tới được Mỹ học và ở lại làm, Mỹ mất chất xám để phát triển.

Nhiều học sinh, researchers ngoại quốc đang học ở Mỹ đi ra ngoại quốc có thể không vô lại được tạo ra chaos, rối loạn cho các trường đại học và viện nghiên cứu Mỹ.

Cái này nó tới vào thời điểm các trường đại học Mỹ đang cứu xét admission cho năm học tới, học sinh ưu tú sẻ bỏ Mỹ đi xứ khác học. Cái này là chết dở. Harvard đang lăng xăng làm sao tránh mất học trò giỏi từ Iran và Midle East. Không những học trò mà còn tiền học, tiền endowment mà những cha mẹ giàu sụ của những xứ này cho trường, dùng để phát triển và cho học bổng cho học trò Mỹ học giỏi.

Nó ảnh hưởng trực tiếp tới vai trò lảnh đạo của Mỹ trong lảnh vực giáo dục đại học và nghiên cứu khoa học vì mât học sinh giỏi và giới nghiên cứu xuất sắc mà mấy hãng xưởng Mỷ cần, để cạnh tranh và làm giàu cho xứ Mỹ này.

Iran có 3000 học sinh tốt nghiệp Ph D tại Mỹ trong 3 năm vừa qua.

Hãng Google gọi nhân viên đang đi công tác ngoại quốc mà status thẻ xanh, hay work visas có thễ bị dính chấu về Mỹ lập tức để tránh bị kẹt. Có khoảng gần 200 nhân viên kỷ thuật thứ dữ của Google ảnh hưỡng vì cái ban này.

Microsoft, Apple,  Facebook, Amazon và nhiều hãng internet mướn luật sư cho nhân viên bị ảnh hưỡng và lập tức lobby quốc hội cự nự cái này.

40% mấy cái hảng high tech là do người di dân tạo ra tạo ra giàu có, drive assets  khoảng 170 tỷ đô la. Biết bao nhiêu là job thơm, mua bán, ăn uống nhà cửa, xe cộ etc  đến từ cái số tiền lớn như vậy.
40 thằng executive, CEO, founder mấy hãng nổi tiếng Mỹ là Iranian. Cả trăm thằng giáo sư đại học và nhiều người trong lảnh vực phim, nghệ thuật.

Hai người bị kẹt khi họ về JFK trang nhất tin tức bửa nay, họ kiện chánh phủ Mỹ, một người mới được thả cho vô. Họ là Iraqi làm cho Mỹ, bị dí giết bên đó chạy trốn qua Mỹ  ở, giờ đi vô lại Mỹ thì bị kẹt vì cái ban này.


Năm 1980 -90 Silicon Valley không có tỵ nạn, di dân Việt Nam làm việc thì không dể gì mà kiếm nhân công kỷ thuật sư, ly, tách đâu. Vây mà khi 1975 dân Mỹ chống nhận tỵ nạn máy bay, o đi ghe, etc với luận điệu hệt như bây giờ.  62 % dân Mỹ chống quota 14000/tháng, không chịu cho tỵ nạn mít vô Mỹ, nói nó ăn hại, lấy job người  Mỹ. Bây giờ thì thấy tỵ nạn Mít thay đổi San Jose, Bolsa, Houston TX, và nhiều thành phố khác nữa.  Xin đừng quơ đủa cả nắm. 


Friday, January 27, 2017

Hù .... Gần tới giao thừa tết con gà - A personal note to friends

Ngồi chờ giao thừa để ra trước cửa nhà cà xàng, cà xàng  rồi đi vô lại, để tự xông đất cho nhà của chính mình như là một lời tự nhủ, hay dở, hên xui gì nó nằm ngay trong tay của chính mình.

Suy nghĩ coi chúc tết gì đây cho bạn bè, suy một hồi thì thấy nó phony (xạo ke) quá. Chúc tết mà suy nghĩ cái gì cho cao siêu hay chải chuốc thì còn ý nghĩa gì nữa nếu nó không có cái meat, cái thật tình, cái feel sao nói vậy trong đó. Hehehehhehhehehehe.

Here it is, from the bottom of my heart ….

Không có gì hân hạnh, ấm cúng và được ở trong trạng thái thanh bình nhất, khi tôi có được tất cả bạn còm ở đây bỏ ra thì giờ tới trò chuyện, chia sẻ với nhau trong cái blog này. Chắc chắn dĩa sẻ bay vù vù, chén bể lung tung tét bét, tiếng chửi thề lòi ra hay trong đầu dầy rẩy. Nhưng tôi sẻ không bao giờ để những càm xúc như vậy tồn tại qua khỏi giấc ngủ tối. Và tôi tin rằng thiên hạ cũng nghĩ và làm như tôi.

For that, I say a big hehehehehehehe THANK YOU.

Hãy dùng thời gian cuối tuần này đón tết với những người thân của mình.

 Cho tôi chúc tất cả một năm mới con gà an khang, thịnh vượng và tất cả mọi sự bình an.

See you soon with a new entry ….

Me, T3CB, Ông Kẹ, Toi Ke .... cha nội cà chớn.

Sunday, January 22, 2017

Ăn tết là ăn cái gì mà ai cũng muốn ăn ?






Đi chợ VN thấy thiên hạ mua bông cúc vàng và trái cây cúng bái như mãng cầu cho dừa đu đủ. Đọc báo thì thấy thiên hạ ùn ùn đón xe về quê ăn tết, đi làm thì thấy hãng xưỡng bên Asia gởi lịch trình báo nghĩ xả hơi ăn tết 3-4 tuần. Đọc blog thì thấy NL chụp hình cúng ông táo lò gas Mỹ.

Tôi ngồi không yên nên lùng kiếm coi ăn tết là cái chi chi mà thiên hạ ai cũng muốn ăn? Hahahha pun intended. Lòi  ra vài lý do tôi muốn đóng góp cho thiên hạ coi cho vui ngày sắp tết.

1. Ăn tết giúp cho mình có một cái mà mình biết nó sẻ không thay đổi. Nó luôn tới và có đó dù mình kẹt lại ở VN bị VC hành cho trọc đầu hay chạy được qua Mỹ bị Trump đòi xét giấy đuổi đi chổ khác hay hù hè không cho tiền đi bác sĩ. Mọi thứ thay đổi rất nhanh chóng, và những gì mình có thể đến và đi với một cái chớp mắt. Ăn tết  cho chúng ta một cơ hội để sống trong thời điểm kéo chậm lại để  tận hưởng một cái gì đó mà chúng ta đã tạo ra được. Nó cung cấp cho mình một cơ hội để làm chậm lại cuộc sống tất bật như con hamster chạy không nghĩ trong cái chuồng tròn quay mòng mòng mà chính nó tạo ra mà không biết ( cái chuồng không quay nếu con hamster không chạy dạp lên cái chuồng). Hahaha tôi nói cái này như trong tiểu thuyết vì tôi luôn đi làm ngày tết mấy chục năm nay, không thịt mỡ, dưa hành, câu đối đỏ gì hết, và năm nay cũng sẽ như vậy.

2. Ăn tết cung cấp cho mình  một cái gì đó để mong chờ nó tới một cách thật sự thú vị. Thấy người ta mua vé đi về nhà nghĩ hay đi chơi , kẹt đường kẹt xá mát trời ông địa luôn, ngồi chờ vật vả cho tới khi lên xe thì cười toe tét, mừng rỡ như chưa bao giờ vui hơn như thế, thì hiểu cái nôn nóng trong chờ, cho những cuộc vui mà chung quanh mình là người mà mình thích gần gủi. nó lớn như thế nào.

4. Ăn tết sẽ không còn là cái gì hết nếu không có yếu tố con người trong đó. Ăn tết là cái mốc xì gì nếu không có gia đình, thân nhân, bạn bè hiện hữu  chung quanh . Hay nếu không thì ít nhất nó cũng cần có cái ý tưởng trong đầu của mình hay  ký ức của mình về những người này. Đó không phải chỉ là cái gì tồn tại bên ngoài con người mình, mà còn là cái trong chính mình như là  công lực diễn tả trong phim chưởng vậy hahahahaha.

5. Ăn tết  giữ chúng ta chừng mực và tập trung trong cuộc sống. Nó làm một công việc tuyệt vời của việc giữ mình tập trung vào những điều thật sự quan trọng. Nó giúp chúng ta giử cái nền tảng và gần với gia đình của mình, minh họa cho tình cảm chúng ta dành cho nhau và tầm quan trọng của việc có nhau trong những lễ lạc vui như vầy. Nó tạo ra một cảm giác thoải mái và thân thuộc.

6. Ăn tết làm ra  một cơ hội , một cái cớ để nói lời "cảm ơn" cho những đóng góp mà người đi trước, đã làm ra cho mình hưởng bây giờ.

7. Ăn tết giống như mình cung cấp một diễn đàn để giới thiệu mô hình kiểu mẩu mà mình trân trọng  và tuyên dương những điều đó, như những điều thực sự quan trọng trong cuộc sống cho chính bản thân mình và cho những người không biết ăn tết là sao, như kiễu mình mời bạn bè Mỹ đi ăn tết với mình để cho nó cùng vui và sẵn  là khoe một truyền thống đâc thù của xứ và dân Việt mình.

8, Ăn tết là ăn tết. Shut up and enjoy. Toàn chuyện cà chớn lý do này, ý tưỡng nọ chi cho lộn xộn. Ai mời tôi ăn tết uống bia gì không ? hahahahha.


Happy gần tết thiên hạ,

Nể Mấy Chị Này Quá.




Women March 2017 - Salute these sisters - I am with you. 

------------------------------------------------------------------------------

All issues are women's issues.

" When I look at this incredible crowd today I know one thing ... even if are not sitting in the White House ... even if you don't run a corporate super PAC ... you have the power and we the people have the power," 


" Hôm nay, khi tôi nhìn đám đông không thể tưởng tượng được này, tôi biết được một điều ... ngay cả không phải ngồi trong White House ... ngay cả không quản trị super PAC nào hết ... mỗi người ( you) có quyền hành và chúng ta có quyền hành."



"We are tired as women of being relegated to simply being thought of as a particular constituency or demographic," 

"Chúng ta chán cái cảnh mà người phụ nữ bị đưa xuống hạng, được coi đơn giản như là một nhóm cử tri đặc thù hay một nhóm dân thường."




"It's going to be harder before it gets easier. I know we will rise to the challenge and I know we will keep fighting no matter what," 

" Nó sẽ khó khăn hơn trước khi được dễ dàng lại. Tôi biết chúng ta sẽ đáp ứng tốt với những thử thách này và tôi biết chúng ta sẽ luôn tranh đấu bất kể chuyện gì xảy ra."



"This was a day for us all to come together in our nation's capital ... let's buckle in because it's going to be a bumpy ride."

" Đây là cái ngày mà tất cả chúng ta đoàn kết lại, ngay tại thủ đô của quốc gia chúng ta ... hãy sẵn sàng vì nó chắc chắn sẽ không suôn sẻ."



US Senator Kamala Harris - California

Friday, January 20, 2017

Người # 45 - Tỗng Thống Hoa Kỳ thứ 45 - Donald Trump tuyên thệ nhận chức

Chào mừng Tổng Thống Donald Trump.
Chúc mừng sự thành công trong việc bàn giao quyền hành, trong trật tự, như luật lệ của Mỹ.
--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Bản dịch của BBC, bài phát biểu của Tổng Thống Hoa Kỳ, Donald Trump trong buổi lể tuyên thệ nhận chức,  tôi chép lại.
Giải thích câu nói màu vàng, là tôi giải thích, theo nhận xét từ nhiều nguồn mà tôi đọc.

Thưa Chánh án Roberts, Tổng thống Carter, Tổng thống Clinton, Tổng thống Bush, Tổng thống Obama, nhân dân Mỹ và nhân dân thế giới, xin cảm ơn.
Các công dân Mỹ chúng ta nay cùng nỗ lực để xây dựng lại đất nước, hồi phục lời hứa cho tất cả dân tộc.
Cùng nhau, chúng ta sẽ quyết định con đường đi của nước Mỹ và thế giới trong nhiều năm tới.
Chúng ta sẽ đối diện thử thách. Sẽ đương đầu khó khăn. Nhưng chúng ta sẽ làm được.
Cứ mỗi bốn năm, chúng ta lại cùng bước lên các bậc này để thi hành cuộc chuyển giao quyền lực trật tự và hòa bình. Chúng ta biết ơn Tổng thống Obama và Đệ nhất phu nhân Michelle Obama vì sự giúp đỡ chân thành trong quá trình chuyển giao. Họ thật tuyệt. Xin cảm ơn.
Nhưng buổi lễ hôm nay có ý nghĩa rất đặc biệt. Vì hôm nay không phải là sự chuyển giao quyền lực từ người này sang người kia, một đảng này sang đảng khác, mà là sự chuyển giao quyền lực từ Washington sang cho nhân dân Mỹ.
Từ quá lâu, một nhóm nhỏ tại thủ đô đã thu nhận phần thưởng của chính phủ, còn nhân dân gánh chi phí.
Washington phát triển nhưng nhân dân không được chia sẻ của cải.
Giải thích câu nói này:
1)    Câu này nó nói lên cái mà thiên hạ cảm thấy như vậy, chớ không phải là sự thật dựa trên data, dử kiện thật. Sự thật thì, ngay lúc này Tháng giêng năm 2017, con số người Mỹ có việc làm trong xứ Mỹ này,nhiều hơn bất cứ lúc nào trong quá khứ (tính cho tới ngày hôm nay). Và tiền lương ( điều chỉnh với lạm phát, inflation adjusted wages) cao hơn tất cả của những thời điểm khác trong quá khứ. 
Các chính khách giàu to nhưng việc làm ra đi, nhà máy đóng cửa.
Giới cai trị tự bảo vệ mình nhưng không bảo vệ công dân đất nước.
Thắng lợi của họ không phải là thắng lợi của các bạn; vinh quang của họ không của các bạn; và khi họ ăn mừng ở thủ đô, chẳng có mấy điều đáng ăn mừng cho các gia đình nghèo khắp nước.
Tất cả thay đổi - tại đây, lúc này, vì khoảnh khắc này là của các bạn.
Nó thuộc về những người có mặt tại đây hôm nay, và những ai đang theo dõi trên toàn nước Mỹ.
Đây là ngày của các bạn. Đây là lễ ăn mừng của các bạn.
Và Hợp chúng quốc Hoa Kỳ là đất nước của các bạn.
Điều thực sự quan trọng không phải là đảng nào kiểm soát chính phủ, nhưng liệu chính phủ có do nhân dân kiểm soát không.
Ngày 20/1/2017 sẽ được nhớ như ngày nhân dân trở thành người cai trị đất nước này một lần nữa.
Những người dân bị lãng quên sẽ không còn bị như thế.
Mọi người đang lắng nghe các bạn.
Hàng chục triệu người đã trở thành phong trào lịch sử mà thế giới chưa từng thấy.
Ở trung tâm phong trào này là niềm tin quan trọng: rằng một quốc gia tồn tại là để phục vụ công dân.
Người dân Mỹ muốn trường tốt cho con, khu nhà an toàn cho gia đình, và việc làm tốt cho họ.
Đây là những đòi hỏi công bằng, chính đáng của công chúng.
Nhưng với quá nhiều công dân, là một thực tại khác: Mẹ con trói chặt trong nghèo đói ở thành thị, các nhà máy gỉ sét như bia mộ trên đất nước, hệ thống giáo dục thừa tiền nhưng không đem lại kiến thức cho sinh viên trẻ đẹp của chúng ta, tội ác, băng đảng, ma túy cướp đi quá nhiều mạng sống, cướp đi bao tiềm năng đất nước.
Giải thích câu nói này:
1)    Trump thường chế và  vẽ ra một hình tượng ảm đạm cho cái “ inner cities” (nơi trong thành phố lớn chung quanh downtown) như là một nơi nghèo đói, những người sống ở đây phần đông là người da đen, da nâu, da vàng, người di dân mới tới Mỹ, nhưng thật sự có nhiều người Mỹ nghèo sống trong ngoại ô suburb hơn là trong inner city. Cái khác chánh giữa người sống trong suburb là nhiều người Mỹ trắng hơn. Thành ra cái ngụ ý của Trump là người da màu là nghèo đói, ngu si, hút sách, bẳng đãng. Sai sự thật hoàn toàn vì ngoài việc có nhiều người nghèo trong suburb hơn trong inner city, tỉ lệ ghiền ma túy trong giớ Mỹ trắng trong suburb nó trở thành một cái bệnh dịch cần được giải quyết. Lý do ít người biết chuyện này vì nó ít được đang báo và người ở tù vì hút sách và bán ma túy Mỹ trắng ít bị xử tù như Mỹ đen hay người da màu khác.
2)    Những chính sách mà Trump đề nghị cho tới lúc này càng làm cho vấn đề nghèo đói này trầm trọng hơn nữa. Như cắt tiền funding cho chương trình giúp người nghèo, bỏ Obamacare không cho tiền người lợi tức thấp thêm tiền mua bảo hiềm. Người chết nhiều nhất không phải người lớn ăn welfare không mà thôi, mà còn là con nít con cái của họ, vô tội nhưng lảnh đạn. Thêm nữa, ông cắt thuế cho người giàu, tiền chính phủ thu vô ít, rồi vì tiền thu vô ít nên cắt trợ cấp để bù vô cái thiếu hụt, người giảu đâu cần trợ cấp mà được cắt thuế, người nghèo cần trợ cấp mà không có. Thành ra chánh sách thiên vị người giàu, thằng nghèo nai lưng ra gánh cho thằng giàu được giàu thếm.
3)    Về việc nhà máy rì sét. Có nhiều nhà máy rỉ sét bỏ không, nhưng sụ thật thì tổng sản lượng sàn xuất từ nhà máy Mỹ lúc này là cao nhất so với quá khứ.
4)    Về việc học sinh không có nhiều kiến thức so với những xứ khác mặc dầu xài tiền cho học sinh nhiều hơn. Sự thật mà mọi người đêu biết là diểm thi Mỹ thường thua mấy xứ khác, thua cả Việt Nam. Nhưng kiến thức học sinh thì chưa chắc thua ai. Ai gởi con về VN học? No one (không ai hết). Ai bên VN gời con qua Mỹ học? Quá nhiều luôn. Khỏi bàn nữa, đủ rồi, phải không? Ngay cả Nam Hàn, cũng gời con qua Mỹ học. 
Sự tàn sát nước Mỹ này dừng lại tại đây, ngay bây giờ.
Chúng ta là một quốc gia - nỗi đau của họ cũng là của chúng ta. Giấc mơ của họ là của chúng ta, thành công của họ cũng là của chúng ta. Chúng ta chia sẻ một con tim, một mái nhà, một định mệnh vinh quang.
Lời thề nhậm chức của tôi hôm nay là lời thề trung thành với mọi người Mỹ.
Suốt nhiều thập niên, chúng ta đã làm giàu cho công nghiệp nước ngoài, làm hại cho Mỹ.
Các đội quân được bao cấp của các nước, làm quân đội ta suy yếu
. Giải thích câu nói này:
1)    Câu này đúng một phần vì tiền xài trong quốc phòng giảm vì budget bị đảng CH giớ hạn ngân quỹ và một phần Obama rút quân ra khỏi Iraq và Afganistan nên tiền xài cho quân dội giảm xuống.
Chúng ta bảo vệ bờ cõi nước khác nhưng từ chối bảo vệ mình.
Bỏ hàng ngàn tỉ đôla ở nước ngoài, còn hạ tầng của Mỹ rơi vào suy thoái.
Giải thích câu nói này:
1)    Obama nói cái này nhiều lần và đảng DC cũng nói vậy nhiều lần. Sự thật thì Mỹ xài $5 ngàn tỷ đôla cho cuộ chiến Iraq và Afghanistan. Bời vậy Obama mới muốn rút khỏi Iraq và Aghanistan và dùng tiền đó xây dựng nước Mỹ.
 Chúng ta giúp các nước giàu có, còn của cải, sức mạnh, tự tin của quốc gia biến mất.
Nhà máy này tới nhà máy khác đang biến khỏi đất nước chúng ta, không hề nghĩ cho hàng triệu người lao động Mỹ.
Sự giàu có của giới trung lưu đang bị tước đoạt từ gia đình họ và chia sẻ trên khắp thế giới.
Nhưng đó là quá khứ. Nay chúng ta chỉ nhìn tới tương lai.
Chúng ta có mặt hôm nay, ra lời hiệu triệu được nghe ở mọi thành phố, thủ đô hải ngoại, mọi hàng lang quyền lực.
Từ hôm nay, viễn kiến mới cai trị đất ta.
Từ lúc này, chỉ có Hoa Kỳ trên hết.
Mọi quyết định về thương mại, thuế, di dân, ngoại giao, sẽ có để làm lợi cho người lao động và gia đình Mỹ.
Chúng ta phải bảo vệ biên giới khỏi sự tàn phá của các nước đang làm sản phẩm của ta, ăn cắp công ty của ta, hủy hoại việc làm của ta. Bảo vệ sẽ dẫn tới thịnh vượng và sức mạnh. (Protection will lead to great prosperity and strength)
Giải thích câu nói này:
1)    Không nghi ngở gì hết là như entry trước có viết, đem job ra nước ngoài làm cho rẻ và mở cửa nhập cảng hàng ngoại quốc vô Mỹ làm hại một số kỹ nghệ của Mỹ, dẩn tới mất job. Nhưng chuyện này xảy ra cho một số tiểu bang như Michigan, Ohio, Wisconsin nơi mà giúp Trump thắng cử, nhưng không phải ai trong tiểu bang đó đều mất job, số mất job ít hơn nhiều so với người có job. Nhưng khi Trump đóng cữa và đánh thuế đổ nhập cảng thì người tiêu thụ Mỹ sẽ phải trả tiền nhiều hơn cho sản phẩm nhập cảng và mấy xứ khác nó trả thù, không mua hàng Mỹ và làm tròng làm tréo mấy hãng Mỹ bên xứ nó. Cái đó mới dể sợ, chơi qua chơi lại công nhân mất việc hết, giá cả tăng cao, chết cả lủ. Một thì dụ đánh thuế hàng Trung Quốc, nó không mua máy bay Boeing, nó đuổi cổ Cisco, Apple, Microsoft, Ford, Caterpillar, Nike, ngân hàng Mỹ, vv. Ai chết, ai còn job? Rất là nguy hiểm.
2)    Trump nó không ngu mà không biết chuyện này vì sãn phẩm của Trump là làm từ ngoại quốc và bán cho ngoại quốc. Thành ra là vừa mị dân nói không cho sướng miệng và nếu nó khùng tới mức làm bậy là vì nó không chết mà dân nghèo chết. Chờ coi.
Tôi sẽ chiến đấu cho các bạn bằng mọi hơi thở, sẽ không bao giờ làm bạn thất vọng.
Hoa Kỳ sẽ bắt đầu chiến thắng, như chưa từng.
Chúng ta sẽ đem về việc làm. Đem về biên giới. Đem về của cải. Và đem về những giấc mơ.
Chúng ta sẽ xây những con đường mới, xa lộ, cầu, sân bay, đường hầm, đường tàu hỏa trên đất nước tuyệt vời của ta.
Giải thích câu nói này:
1)    Tôi hoan nghinh cái này hai tay hai chân luôn. Một điều cần coi chừng là Trump nó giao cho hãng tư, bạn nó làm mà không có cạnh tranh competitive bid, thí dụ xây cầu: làm xong lấy toll, chạy qua trả tiền nhiều để lấy lại vốn.
Chúng ta sẽ giúp người dân không phải xin trợ cấp và trở lại làm việc. Xây dựng lại đất nước với đôi tay Mỹ và lao động Mỹ.
Chúng ta sẽ theo hai nguyên tắc cơ bản - mua hàng Mỹ và thuê người Mỹ.
Chúng ta sẽ tìm kiếm tình bạn và thiện chí với các nước, nhưng với sự hiểu biết rằng các nước có quyền ưu tiên cho lợi ích của mình.
Chúng ta không muốn áp đặt lối sống lên ai, nhưng để lối sống của ta tỏa sáng như tấm gương cho mọi người.
Chúng ta sẽ củng cố các liên minh cũ, thành lập liên minh mới, đoàn kết thế giới văn minh chống lại nạn khủng bố Hồi giáo cực đoan, mà chúng ta sẽ xóa bỏ hoàn toàn khỏi trái đất này.
Ở cội rễ chính trị của chúng ta sẽ là sự trung thành tuyệt đối với Hoa Kỳ, thông qua sự trung thành với tổ quốc, chúng ta sẽ tìm lại sự trung thành với nhau.
Khi bạn mở lòng cho tình yêu nước, sẽ không có chỗ cho thiên kiến.
Kinh thánh bảo, "thật tốt và dễ chịu khi nhân dân của Thượng đế sống đoàn kết".
Chúng ta phải nói thật, tranh cãi khác biệt chân thật, nhưng luôn tìm kiếm đoàn kết.
Khi Hoa Kỳ đoàn kết, không ai cản được Hoa Kỳ.
Đừng có sợ - chúng ta được bảo vệ, và sẽ luôn được bảo vệ.

Chúng ta sẽ được bảo vệ nhờ những con người vĩ đại của quân đội, chấp pháp, và quan trọng nhất nhờ Thượng đế.
Sau chốt, chúng ta phải nghĩ những điều to lớn, mơ những giấc mơ to lớn hơn.
Tại Mỹ, chúng ta hiểu một quốc gia chỉ sống khi nỗ lực.
Chúng ta sẽ không còn chấp nhận các chính khách chỉ nói mà không làm, lúc nào cũng than vãn mà chả làm gì.
Đã hết thời gian để nói trơn.
Nay là giờ khắc hành động.
Đừng để ai bảo các bạn là không làm nổi đâu. Không thử thách nào đứng vững trước trái tim, tranh đấu và tinh thần nước Mỹ.
Chúng ta sẽ không thất bại. Đất nước sẽ lại phát triển.
Chúng ta đang ở trước thời khắc thiên niên kỷ mới, sẵn sàng mở ra bí ẩn của vũ trụ, giải phóng Trái đất khỏi bệnh tật, tìm ra năng lượng, các ngành công nghiệp và công nghệ ngày mai.
Niềm tự hào quốc gia mới sẽ khơi dậy tâm hồn, nâng cao tầm mắt, hàn gắn chia rẽ.
Đây là lúc nhớ lại sự khôn ngoan cổ xưa mà những người lính sẽ không quên: rằng dù da đen, nâu hay trắng, chúng ta cùng có dòng máu đỏ của người yêu nước, cùng hưởng tự do tôn giáo, và cùng chào lá cờ Mỹ.
OLSON
Dù đứa trẻ sinh ra ở khu đô thị Detroit, hay đồng bằng lộng gió Nebraska, họ cùng nhìn lên bầu trời ban tối, cùng giấc mơ, và cùng nhận hơi thở cuộc sống từ Đấng tối cao.
Hỡi những người Mỹ, ở mọi thành phố xa gần, nhỏ to, từ núi đến biển, xin hãy lắng nghe:
Các bạn sẽ không bao giờ bị bỏ rơi nữa.
Tiếng nói, hy vọng, giấc mơ của các bạn sẽ quyết định định mệnh nước Mỹ. Sự dũng cảm, lòng tốt, tình yêu của bạn sẽ dẫn đường chỉ lối.
Cùng nhau, chúng ta sẽ làm nước Mỹ mạnh trở lại.
Cùng nhau chúng ta sẽ làm nước Mỹ giàu có trở lại.
Chúng ta sẽ làm nước Mỹ tự hào trở lại.
Chúng ta sẽ làm nước Mỹ an toàn trở lại.
Đúng thế, cùng nhau chúng ta sẽ làm nước Mỹ tuyệt vời trở lại.

Xin cảm ơn. Thượng đế phù hộ các bạn và nước Mỹ.

Thursday, January 19, 2017

Thành Kính Tri Ơn, Hoàng Sa 19-1-1974

Không có sự chọn lựa cơ hội sống sót.

Ngẩn cao đầu chấp nhận số phận, hoàn thành nhiệm vụ cao cả được giao phó.

Chết cho quốc gia của mình, nghe nó tàn nhẩn và lạnh lùng nhưng nó là một danh dự tột đỉnh cần được trân trọng.

Thành Kính Tri Ơn tới tất cả người lính này và cả gia đình họ cho sự hy sinh vô bờ bến.

Nghe nói có thể 1 người nữa, 75 thay vì 74. Sẻ update khi được xác thực.



1, Trung sĩ Trần Văn Ba (HQ 10)

2, Hạ sĩ Phạm Văn Ba (HQ 10)

3, Đại úy Vũ Văn Bang (HQ 10)

4, Hạ sĩ Trần Văn Bảy (HQ 10)

5, Thượng sĩ nhất quản nội trưởng ... Châu (HQ 10)

6, Trung sĩ nhất VT Phan Tiến Chung (HQ 10)

7, Hạ sĩ Nguyễn Xuân Cường (HQ 10)

8, Hạ sĩ Trần Văn Cường (HQ 10)

9, Trung sĩ Trần Văn Đàm (HQ 10)

10, Hạ sĩ nhất vận chuyển Nguyễn Thành Danh (HQ 4)

11, Hạ sĩ vận chuyển Trương Hồng Đào (HQ 10)

12, Hạ sĩ nhất Trần Văn Định (HQ 10)

13, Trung úy Lê Văn Đơn (Người nhái)

14,  Hạ sĩ Nguyễn Văn Đông (HQ 10)

15, Trung úy Phạm Văn Đồng (HQ 10)

16, Trung úy Nguyễn Văn Đồng (HQ 5)

17, Trung sĩ.... Đức (HQ 10)

18, TT1/TP Nguyễn Văn Đức (HQ 10)

19, Trung sĩ Lê Anh Dũng (HQ 10)

20, Hạ sĩ Nguyễn Văn Duyên (HQ 16)

21, Thượng sĩ Nguyễn Phú Hào (HQ 5)

22, Hạ sĩ Nguyễn Ngọc Hòa (HQ 10)

23, Hạ sĩ Nguyễn Văn Hoàng (HQ 10)

24, Trung úy Vũ Ðình Huân (HQ 10)

25, Hạ sĩ Phan Văn Hùng (HQ 10)

26, Thượng sĩ nhất Võ Thế Kiệt (HQ 10)

27, Thượng sĩ Hoàng Ngọc Lễ (HQ 10)

28, TT1/TX Phạm Văn Lèo (HQ 10)

29, Thượng sĩ nhất CK Phan Tấn Liêng (HQ 10)

30, Hạ sĩ Nguyễn Văn Lợi (HQ 10)

31, TT1/CK Dương Văn Lợi (HQ 10)

32, Hạ sĩ Ðỗ Văn Long (Người nhái)

33, Trung sĩ Lai Viết Luận (HQ 10)

34, Hạ sĩ nhất Ðinh Hoàng Mai (HQ 10)

35, Hạ sĩ nhất Nguyễn Quang Mến (HQ 10)

36, Hạ sĩ nhất Trần Văn Mộng (HQ 10)

37, Trung sĩ ... Nam (HQ 10)

38, TT1/TP Nguyễn Văn Nghĩa (HQ 10)

39, Trung sĩ Ngô Văn Ơn (HQ 10)

40, Hạ sĩ Nguyễn Văn Phương (HQ 10)

41, TT1/PT Nguyễn Hữu Phương (HQ 10)

42, Thượng sị nhất Nguyễn Ðình Quang (HQ 5)

43, TT1/TP Lý Phùng Quy (HQ 10)

44, Trung sĩ Phạm Văn Quý (HQ 10)

45, Trung sĩ Huỳnh Kim Sang (HQ 10)

46, Hạ sĩ Ngô Sáu (HQ 10)

47, Trung sĩ Nguyễn Tấn Sĩ (HQ 10)

48, TT/TP Thi Văn Sinh (HQ 10)

49, Trung sĩ Vận chuyển Ngô Tấn Sơn (HQ 10)

50, Hạ sĩ nhất vận chuyển Lê Văn Tây (HQ 10)

51, Trung tá Ngụy Văn Thà (HQ 10)

52, Đại úy Huỳnh Duy Thạch (HQ 10)

53, Hạ sĩ Nguyễn Văn Thân (HQ 10)

54, TT/DT.... Thanh (HQ 10)

55, Trung úy Ngô Chí Thành (HQ 10)

56, Hạ sĩ Trần Văn Thêm (HQ 10)

57, Hạ sĩ Phan Văn Thép (HQ 10)

58, Hạ sĩ nhất vận chuyển Lương Thanh Thi (HQ 10)

59, Thượng sĩ ... Thọ (HQ 10)

60, TT1/VT Phạm Văn Thu (HQ 10)

61, TT1/DT Ðinh Văn Thục (HQ 10)

62, Trung sĩ Vương Thương (HQ 10)

63, TT Nguyễn Văn Tiến (Người nhái)

64, Thiếu tá Hạm phó Nguyễn Thành Trí (HQ 10)

65, Trung sĩ Nguyễn Thành Trọng (HQ 10)

66, Hạ sĩ vận chuyển Huỳnh Công Trứ (HQ 10)

67, Thượng sĩ Ðinh Hữu Từ (Người nhái)

68, Trung sĩ Nguyễn Văn Tuân (HQ 10)

69, TT1/CK Châu Túy Tuấn (HQ 10)

70, Biệt hải Nguyễn Văn Vượng (HQ 4)

71, Trung úy Nguyễn Phúc Xá (HQ 10)

72, Trung sĩ Nguyễn Vĩnh Xuân (HQ 10)

73, Trung sĩ Nguyễn Quang Xuân (HQ 10)

74, Trung sĩ... Xuân (HQ 16)

Wednesday, January 18, 2017

Diễn Đàn Davos - World Economic Forum Annual Meeting 17-20 January 2017 - Davos-Klosters, Switzerland.

Mấy ngày nay tai to mặt lớn trên thế giới từ lãnh đạo quốc gia, guru ( chuyên gia), thought leader ( người có tư tưõng cao siêu trước xa người khác), minh tinh tài tử, CEO … lu bu và đầy đủ không thiếu ai hết.  Họ tụ tập về một cái tỉnh nhỏ tên là Davos  bên Thụy Sĩ để tán dóc, chia sẻ ý kiến về những đề tài về kinh tế, tài chính, chính trị, xà hội mà họ nghĩ là quan trọng, cần thiết mà thế giới cần biết, cần làm việc chung để giải quyết. kiếm khách hàng, kết bè kết đảng để thăng tiến cái mục tiêu riêng của quốc gia mình, công ty mình, cá nhân mình đeo đuổi ( personal causes). Nói chung chung, một cách mộc mạc, đường phố là một nơi mà nếu mình được tham gia thì là mình nằm trong cái chóp bu quyền hành và thế lực nhất của cái trái đất này.

Cái forum ( diển đàn)  này được bắt đầu năm 1971 bởi cha nội giáo sư kinh tế người Đức Klaus Schwab, như là một chỗ để những lãnh đạo kinh tế Châu Âu hội họp, để đối phó chạy đua với  những kiểu cách quản trị của Mỹ. Sau đó một hai năm thì nó mở rộng ra tập trung vô những đề tài kinh tế toàn cầu và xả hội. Nó đổi tên thành World Economic Forum năm 1987, nhưng thiên hạ biết và nói tới diễn đàn này qua cái tên Davos.

Năm 1989 tại Davos forum, 2 sự kiện lần đầu xảy ra ở đây, cấp bộ trưởng, Bắc, Nam Hàn và Đông, Tây Đức gặp nhau nói chuyện. Thành ra nó còn là chổ lý tưởng để kẻ thù, muốn nói chuyện với nhau mà không có những kênh chính thức (official communication channel) để nói, thì  lân la tới ,để có cơ hội chửi bới hay ôm nhau khóc.

Năm nay thì có 2500 người tham dự đến từ 90 quốc gia. Phần đông là xếp lớn corporate executives của doanh nghiệp và khoảng 2 tá sếp sòng quốc gia. Theresa may, Thủ tướng Anh, Xi Jinping Tổng Thống Trung Cộng tới dự lần đầu. Ca sĩ Shakira, tài tử Fores Whitaker, Matt Damon, Jack Ma của Alibaba, Sheryl Sandberg của Facebook etc.

Hai cái nghịch lý, nói một đường làm một ngã là 1) nam nữ bình quyền ( gender equality) 2) Giảm bớt khoảng cách giàu nghèo.  Chỉ có 17% người tham dự là ẻm còn lại là ảnh và ổng không thôi. Parties ở Davos là luxury tốn tiền hạng nhất, free caviar, free rare wine, champagne và nhiều cái mà người giàu triệu phú bình thường cũng không biết để mơ hay rớ tới được. 

Thường mấy cái party nổi tiếng được tổ chức bời các hảng lớn như Google, Facebook, Saleforce.com  ( năm vừa rồi order cả rừng vòng bông tươi đeo cổ leis và đủ loại bông tươi khác cùng ban nhạc từ Hawaii qua.

Tiền chi phí an ninh căn bản cho 3 ngày họp hành mà Swiss government trả khoảng 8-10 triệu Swiss francs (ngang ngửa 1USD=1CHF), chưa kể an ninh riêng từ các nhân vat65 quan trọng tham gia diễn đàn.

Cái phân biệt ai ngon ai dở là coi cái màu của cái badge( bảng tên đeo tòn ten). Trắng là dược tham dự tất cả official event ( chương trình nghị sự chánh thức), xài được tất cả facilties ( phòng họp, phòng nghĩ, gym, etc) trong diễn đàn. Màu cam dàng cho 500 phóng viên nhà báo. Màu tím và những màu khác thì dành cho IT support ( sừa computer, điện thoại, máy in, etc) và bị hạn chế chổ nào cho vô mới vổ dược một vài chổ mà thôi.

Có một loại badge mà hotel ( Belvedere, InterContinental, etc) thường bán cho mấy người làm tư vấn, sale, tới Davos, không phải tham dự diễn đàn mà đi cò mồi kiếm khách hàng (từ người tham dự). Mấy tay này thường chỉ ở tại hotel và bỏ tiền ra throw party hay mướn phòng họp trong hotel để câu khách hàng.

Có cái này mà ai làm ở mấy cái hãng lớn nhà giàu thì biết cái giống giống như vầy. Ngoài cái talk, discuss, nó còn chế ra mấy cái act (diễn, động tác) để thu hút sự chú ý của mọi người. Nó bắt người tham dự trong một cái event là phải khom xuống bò lê lếch dưới đất và làm như mình bị lính rượt bắt giết chạy thục mạng để trốn như những người tỵ nạn chạy trốn bạo quyền với súng ống lùng bắt giết họ.

Cái chủ đề của năm 2017 là ” Responsive and Responsible Leadership” ( tôi không biết dịch làm sao, sẻ check và update later ) đại khái là “đáp lại/phản ứng nhanh chóng hiệu quả và lảnh đạo sao cho có trách nhiệm
Một vài sự kiện nổi bật của năm nay là Xi Jinping nói về globalization. Anthony Scaramucci  cố vấn thương mại của Trump giải thích về người ta hiểu lầm Trump như thế nào. Bà Winnie Byanyima người Uganda, executive của Oxfam nói về giàu nghèo chỉ có 8 người giàu mà có tài sản bằng một nửa của toàn nhân loại cộng lại. Meg Whitman CEO của HP nói về cách mạng công nghệ thứ 4 ( 4th industrial revolution) và ảnh hưỡng của nó tới nhân loại. Kinh tế gia, Joseph Stiglitz ( thắng Nobel) muốn bye bye dollar và đổi qua kinh tế digital (pure digital economy, sẻ update cái ý nghỉa của cái khái niệm, cho tôi chút thời gian tìm hiểu cho rỏ).

Sẻ có sequel nói về cái bài nói chuyện của Xi Jinping trong những ngày tới.

For now, xin bà còm AL nhào vô còm nói về du lịch xứ Thụy Sĩ (hay Davos nếu tới đó rồi) cho bài entry thêm hứng thú. Bất cứ ai có đi Thụy sĩ chơi hay tham gia Davos forum, xin vô còm chia sẻ cho bà con đọc cho biết. 

Tôi xin trầy đầu gối, u cái trán cám ơn trước.


Viết theo ý bài từ New York Times.

Sunday, January 15, 2017

Còm from blog's guest - Con mén dụ khị bà ngoại làm thiên hạ nóng máu ..... hahahaha

Entry câu giờ giùm tôi. While waiting for the new entry to be completed. Chuyện cà chớn little Saigon? ông Tâm kễ:



Xin lỗi Ông Kẹ, cho tui mượn miếng đất mặt bằng cái blog kể câu chuyện này rồi bàn tán cho vui chờ ngày ông Trump nhận chức.

Làm sao để kiềm chế nóng tính đột xuất đây?

Câu chuyện thứ # 1

Vô tiệm điện thoại: 

Cô bán hàng ơi tui có cái điện thoại loại "cùi bắp" để gọi trong trường hợp khẩn cấp, khi cần dùng. Tui muốn mua $10 để có 15-20 phút gì đó trong lúc ở xứ xa về đây đi du lịch ăn Tết mà cần gọi.

Dạ, tụi cháu chỉ có loại ít nhứt $40 thôi ạ.

Suy nghĩ một lúc. Vậy cũng được, nhưng mà tui đi gắp bỏ quên cái cọng giây charge cho cái điện thoại cùi bắp này rồi. Cô có bán luôn cọng giây charge không? Chứ không charge khi hết pin mà có phút cũng đâu có dùng điện thoại được. Đúng không? Rại, rại.

Dạ, tụi cháu không có bán cọng giây charge cho điện thoại này. Nhưng hôm nay tụi cháu có chương trình khuyến mãi bán cái điện thoại vầy vầy, ngón tay chạm vô màn hình là nó nhảy vi vút, nhảy nhanh phải gài seat belt etc. giá chỉ $140. Rồi bác không muốn mua cái plan hàng tháng thì mua cái $40 cho xài cả tháng không tính phút.

Tui tình cờ nghe câu chuyện đó tự nhiên tui nổi máu. Bà ngoại cở ngoài 70 bị con mén dụ chơi trò chơi high tech.

Tâm