Trong nhiều năm qua, quan điểm chính của các nhà chính trị và nhà hoạt động chống nhập cư là họ không chống lại nhập cư hợp pháp; Họ chỉ căm ghét những người nhập cư không có giấy tờ vi phạm luật pháp. Tuy nhiên, vào thứ Tư, chính quyền Trump cuối cùng đã ngừng giả vờ và thừa nhận và ủng hộ một biện pháp của Sens Tom Cotton (R-AR) và David Perdue (R-GA) để cắt giảm nhập cư hợp pháp một nửa.
Cái proposal có nhiều cơ hội sẽ thất bại - cần phải có sự ủng hộ của tất cả các nghị sĩ Cộng hòa và tám nghị sĩ Dân chủ trong Thượng viện, điều này hoàn toàn không thể đạt được - và đó cũng là một điều tốt. Cái dự luật di trú này làm hại những người nghèo nhất trên thế giới và gây tổn hại nghiêm trọng cho nền kinh tế Mỹ. Thông qua nó sẽ là một thảm hoạ về tính nhân đạo, và các lập luận của chính quyền giải thích lý do là vô nghĩa.
Cái dự luật này có tên là Reforming American Immigration for Strong Employment Act hay tiếng tắt là RAISE. Dịch ra là Cải cách Luật Di Trú Mỹ Để Tăng Việc Làm.
Mục tiêu bao trùm của RAISE là giảm thiểu nhập cư Mỹ một cách đáng kể, từ khoảng 1 triệu người mỗi năm đến còn khoãng hơn 500.000. Nó không đụng tới visa tạm thời cho người tới đây làm việc như H-1B hay H-2A; Nó chủ yếu quan tâm đến những người có thể, và không thể, nhận được thẻ xanh.
Dự luật loại bỏ khoảng 138,100 chỗ hàng năm dành cho trẻ em, anh chị em ruột và cha mẹ của công dân Hoa Kỳ, Vợ chồng và trẻ vị thành niên của công dân Mỹ và thường trú nhân vẫn có thể vào được, nhưng sẽ bị hạn chế lớn vì nhập cư theo diện gia đình sẽ bị cắt giảm đáng kể. Nếu một cư dân Mỹ với một người cha / mẹ già yếu, thì họ có thể xin visa vô Mỹ - nhưng chỉ là một visa tạm thời.
Nó cũng sẽ hoàn toàn loại bỏ chương trình Diversity Visa, cho phép 50.000 người một năm và được thiết kế để giúp đỡ những người ở những nước có ít người nhập cư tới Mỹ. Chương trình là một trong những cách chính mà người châu Phi có thể di cư sang Hoa Kỳ; Khoảng 24 phần trăm người nhập cư châu Phi được nhận vào theo diện này. Hạn chế người da đen. Trong khi công ty của Trump lại chọn và xin visa cho người làm bồi bàn, quét dọn mấy cái khách sạn của Trump là da trắng từ Đông Âu.
Dự luật cũng sẽ cắt giảm số người tị nạn hàng năm được phép từ con số 110.000 người của chính quyền Obama xuống còn 50.000. Điều đó có nghĩa là ít người thoát khỏi chiến tranh và chính sách khủng bố ở Syria, Yemen, và những nơi khác sẽ có thể đến Hoa Kỳ. Những người tuyệt vọng nhất xin tỵ nạn sẽ bị từ chối.
Nó sẽ giữ số lượng visa thường trú theo diện việc làm, hiện thời ở khoảng 140.000. Nhưng nó sẽ thay thế cho hệ thống hiện tại được sử dụng để lựa chọn cho visa theo hệ thống "điểm”, những người xin visa kiếm được điểm cho trình độ học vấn, việc làm ở Mỹ, tuổi tác, khả năng tiếng Anh, v.v ... và chỉ những người đáp ứng một mức độ nhất định mới đủ điều kiện để vô Mỹ.
Cotton và Perdue tính rằng nhập cư tổng thể sẽ giảm từ hơn một triệu xuống còn 637,960 trong năm đầu tiên (giảm 41%) và xuống đến 539.958 vào năm thứ 10 (khoảng 50 phần trăm giảm). Đó là mục đích: sử dụng nhiều cách để ngăn làm khó hơn, phải qua nhiều thử thách cho di dân muốn tới sống ở Hoa Kỳ.
Giảm tình trạng nhập cư vào Hoa Kỳ là một ý tưởng tồi tệ. ngay cả về chính trị nó không phải là phổ biến, trái với cái người ta nghĩ thông thường là ai cũng thích vì nó nghe như hợp lý, nhưng quan trọng hơn, nó không có làm ra lợi lộc gì hết. Và việc cắt giảm nhập cư chắc chắn không làm cho người Mỹ tăng lương.
Di cư, cho dù có tay nghề cao hoặc thấp, di dân chắc chắn là một lợi ích cho nền kinh tế Mỹ. Ngay cả George Borjas, một nhà kinh tế học chống di dân ở Harvard, nhận thấy rằng 92,4% người Mỹ gốc bản xứ có trình độ trung học trở lên có lương cao hơn do nhập cư thúc đẩy tăng trưởng kinh tế. Những người có mức lương ít hơn có xu hướng là những người nhập cư đi trước, họ những người đang cạnh tranh trực tiếp với những người nhập cư mới, mà người lao động bản địa (native) thường không có.
Hãy suy nghĩ theo cách này: Nhiều người nhập cư có tay nghề thấp không nắm bắt được tiếng Anh sớm. Điều đó có nghĩa là một kỹ năng mà ngay cả những học sinh trung học ở Mỹ bỏ học cũng có vốn tiếng Anh hơn hẵn. Khi những người di dân có tay nghề thấp đến, họ có thể làm việc như giặt giũ hay giữ hay gửi hàng hóa trong nhà kho, những việc mà đòi hỏi kỹ năng ngôn ngữ ít hơn, và như vậy thì vô hình chung ép công nhân sinh ra ở Mỹ có thể đi lên một bực kiếm được job bồi bàn hoặc nhân viên bán hàng tại các cửa hàng có tiền nhiều hơn. Người có lợi nhiều hơn hết là phụ nữ sinh ra ở Mỹ, thường bị kẹt ở nhà coi con, giờ có mấy di dân mới giữ babysit cho con họ với giá rẻ tại nhà, những phụ nữ này có cơ hội ra đi làm giúp lợi tức gia đình tăng lên đáng kể.
Cái huyền thoại mà nền kinh tế Hoa Kỳ phát triển nhờ kỹ sư và bác sĩ là bá láp, trên thực tế dữ liệu cho thấy rằng khi nhìn vào dự đoán cho số lượng công nhân sẽ cần theo từng nghề trong thập kỷ tới, 20 ngành nghề tính theo số lượng tuyệt đối của việc làm được tạo ra, hơn một nửa số người cần thiết để điền vào các vị trí đó sẽ không đòi hỏi tốt nghiệp trung học. Đó là việc làm trong bán lẻ, chăm sóc cá nhân, v.v ...Mình cần những người làm những công việc này. Nếu mà thanh lọc tất cả những người nhập cư có tay nghề thấp không cho vô nước này thì sẽ không có đủ công nhân để làm các vị trí này. Bởi vậy mới thấy Senator Lindsey Graham CH vừa nghe dự luật này là la lên ngay lập tức, tiểu bang của ông cần người làm farm và du lịch khác sạn, hầu bàn. Ông nói theo kinh nghiệm nhiều năm về vấn đề, cấm di dân hợp pháp tay nghề thấp dồn di dân lậu vô thế chổ này, làm cho vấn đề di dân lậu càng trầm trọng cho South Carolina hơn.
Hạn chế di dân, lựa di dân có tiền, biết nói tiếng Anh không giúp gì cho việc làm ở Mỹ mà còn làm cho kinh tế lụn bại theo. Người Việt di dân biết rỏ những chuyện này qua việc phát triển những khu phố chết trước khi người Việt tới phục sinh phát triển lại những nơi này, San Jose, Bolsa, Houston, New Orleans, Dallas, Philladelphia … Di Dân Việt toàn là không biết tiếng Anh, không có tay nghề chuyên nghiệp nhiều gì hết, 40 năm nhìn lại họ và con cháu họ, không thua ai hết, đóng góp biết bao nhiêu điều lợi cho xứ này.