Tuesday, December 4, 2018

Trump gạt thiên hạ - Chiến tranh mậu dịch xe hơi với Trung Quốc


Tổng thống Donald Trump tweet nổ tùm lum tùm la, rất vui mừng về thỏa thuận  vào hôm thứ Bảy giữa Mỹ và Trung Quốc sau khi Trump and Xi ăn tối với nhau hai ba tiếng đồng hồ. Hai phe đồng ý ngưng chiến tranh mậu dịch trong 90 ngày để tiếp tục bàn coi có tới được thỏa hiệp chung không.

Trump tuyên bố Bắc Kinh đã đồng ý giảm thuế đối với xe ô tô Mỹ vào thị trường Trung Quốc từ 40% xuống 0%. Và mặc dù Trung Quốc không xác nhận chi tiết này, nhưng có vẻ như tin tốt, vì mức thuế thấp hơn sẽ làm giảm đáng kể giá xe của Mỹ, khiến chúng trở nên hấp dẫn hơn đối với người tiêu dùng cộng với hàng tỷ người Trung Quốc.

Vấn đề là cái gọi là nhượng bộ này nó hơi trật đường rầy, vì một chi tiết mà nhiều người dân không để ý hay biết tới và nó có thể dẫn đến sự thất vọng lớn. Lại bị Trump gạt.

Thứ nhất, nếu Trung Quốc đồng ý hạ thấp thuế quan đối với xe ô tô Mỹ, các nước khác như Đức, Nam Hàn, Nhật sẽ có khả năng hưởng lợi nhiều hơn so với Mỹ.

Đây là lý do: Thương mại giữa Hoa Kỳ và Trung Quốc được điều chỉnh bởi các quy định của Tổ chức Thương mại Thế giới (WTO), một cơ chế toàn cầu làm ra để bảo đảm các nước giao thương công bằng với nhau. Một trong những quy định lớn nhất, WTO nói, là “các nước không thể phân biệt đối xử giữa các đối tác thương mại của họ.” Điều này được gọi là nguyên tắc “Most favored nation”: Một quốc gia không thể đưa ra một đặc quyền riêng cho một quốc gia khác mà nó phải cung cấp cho tất cả những nước liên hệ.

Nói cách khác, nếu Bắc Kinh giảm thuế suất đối với ô tô của Mỹ xuống, nó cũng phải làm điều đó cho tất cả các quốc gia khác muốn bán xe của họ tại thị trường Trung Quốc. Điều đó vẫn có thể làm tăng số lượng xe ô tô Mỹ bán ở Trung Quốc, nhưng các quốc gia khác có thể sẽ là những người chiến thắng cuối cùng.

“Các nước như Nhật Bản, Hàn Quốc và Đức sẽ hưởng lợi nhiều nhất từ ​​việc này, chứ không phải các nhà sản xuất Mỹ, vì người Trung Quốc không thực sự mua nhiều xe bán tải ( pick up truck)  lớn mà các nhà sản xuất Mỹ ngày càng tập trung vào”. Điều này do ông Jacob Kirkegaard, một chuyên gia thương mại quốc tế ở Washington giải thích như vậy.

Thứ hai, các chuyên gia nói rằng hầu hết các xe được bán ở Trung Quốc đều được sản xuất ở đó. Điều đó có nghĩa là đã có vài chiếc xe Mỹ bị đánh thuế ở biên giới Trung Quốc. Do đó, việc giảm thuế quan bằng 0 sẽ có rất ít tác động đến ngành xuất khẩu của Mỹ sang Trung Quốc.

Nếu Trung Quốc không làm những gì Hoa Kỳ nói họ đồng ý - hoặc Trump không thấy lợi ích ngay lập tức - chiến tranh thương mại thực sự có thể leo thang.

Đây không phải là thỏa thuận tốt nhất cho Hoa Kỳ

Cách duy nhất để Mỹ thu được hầu hết các lợi ích từ thỏa thuận này, các chuyên gia cho rằng, nếu Trung Quốc và Mỹ ký một thỏa thuận thương mại tự do chính thức, vì những thỏa thuận này thay thế các quy định của WTO. Vì vậy, nếu Trump và Xi ký một thỏa thuận như vậy với việc cung cấp không thuế quan trong đó - và Quốc hội phê chuẩn nó - thì các nhà sản xuất ô tô Mỹ sẽ thấy được nhiều lợi ích nhất.

Nhưng ít chuyên gia tin rằng Washington và Bắc Kinh sẽ ký một thỏa thuận phức tạp và lớn như vậy. Họ đang gặp khó khăn khi đồng ý về cách ngăn chặn một cuộc chiến tranh thương mại đang leo thang thì làm sao để một mình tìm ra cách để giảm hầu hết các rào cản thương mại song phương.

Do đó, Bắc Kinh cho biết sẽ giảm thuế quan, được nâng lên 40% vào tháng Bảy để đáp ứng với chiến tranh thương mại của Trump, như một cử chỉ hầu như trống rỗng để xoa dịu Trump.

Trump “makes các nước khác great again”.

Monday, December 3, 2018

Người Mỹ chính gốc con nai vàng là người như thế nào?

The trait most important to being a "real American" is to believe in treating people equally, according to a new poll.

The least important traits were being a Christian (55% said it was not important), having been born in America (49%), and having lived in America most of one's life (45%).





Recent CNN Poll.




Không cần biết ai nói hươu nói vượn gì cả. Khi được hỏi là cái "trait" ( đặc điểm tiêu biểu?) nào là quan trọng nhất để diễn tả người Mỹ. Đa số người Mỹ trả lời là " đối xử với người ta bình đẳng" là cái đặc thù nhất để diển tả một người Mỹ chính gốc con nai vàng.

55% người nói đạo thiên chúa không phải là cái tố chất quan trọng. 49% nói đẻ ra ở Mỹ  không phải là quan trọng và sống cả đời ở Mỹ cũng không phải là quan trọng 45%. 




Wednesday, November 21, 2018

Happy Thanksgiving.






Như nhiều người Mỹ khác tôi lấy tuần lễ nghỉ ngơi trong tuần lễ Thanksgiving này. Gia đình tôi năm nay thì chỉ có vợ chồng và cô con gái đi làm về nhà nghĩ. Ông con trai thì ở lại trường nhưng theo bạn về ăn lể với nhà bạn nó bên Connecticut. 

Với chủ ý là nghỉ ngơi nên chúng tôi sẽ không tốn nhiều thì giờ nấu nướng chi hết. Thanksgiving này chúng tôi sẽ có món ăn không truyền thống của ngày lể mà coi trong freezer có cái gì còn mà chưa ăn hết lôi ra.

Hình như là menu sẽ là seafood gumbo và chả giò  của tháng trước còn lại, sẽ mua thêm một số cheeses và cái hộp pate gan ngỗng của cô em vợ đi tây chơi mua về cho để lai rai bốc lủm uống bia rượu và món chính sẽ là my all time favorite bò nhúng giấm, dessert thì tôi và con gái đang tranh nhau giữa cái pie và chocolate mousse.

Hai ngày nay trời đẹp, sáng dậy đi bộ ra quán cà phê xong tản bộ vòng vòng khu phố 3-4 miles xong về, trời nắng lạnh, đồi cao cây cối lá vàng rơi  khí hậu tây bắc Mỹ… oh man what else that you can ask for? I am very thankful.

Tôi chúc tất cả thân hữu trên blog một mùa Thanksgiving bình an, vui vẻ bên người thân. Hãy quăng tất cả lo toan, buồn phiền qua một bên cho dù chỉ là môt hai ngày và tận hưỡng những gì mình đang có

Monday, November 5, 2018

Nhớ Đi Bầu - VOTE - Please VOTE - Ngày 6 tháng 11.

Bà con nhớ đi bầu ngày mai.


Trong cuộc sống có rất nhiều yếu tố tạo ra sự khác biệt giữa người này với người kia. Người có thế lực, quyền hành, tiền bạc người không có gì hết. Người thì có tiền du lịch ăn uống phủ phê, người thì phài kiếm tiền mua gạo hàng ngày. Người thì đi chùa chiền, nhà thờ bái lạy mệt nghĩ, người thì không tin vô ai hết. Người thì nói đàn ông phải hét ra lửa, người thì bảo phụ nữ mời là đảm đang. Người thì nói giới tính trời tạo ra, kẻ nói nó chọn cách sống kỳ cục. Người có tiền cho con đi học trường tư, kẻ thì nói tiền đâu cho, tự mà lo lấy. Người thì nói mình hơn thằng kia, mẹ thì nói thằng đó có khỉ khô gì mà lối.


Chỉ có một nơi, chỉ có một thứ mà cho dù là người cầm nó trong tay là người như thế nào, hơn thua, hay dở gì cũng biến mất hết. Tất cả người cầm nó đều có quyền lực đồng đều như nhau, bình đẵng, đó là lá phiếu.


Có bảo bối mà không xài là quăng bỏ, từ chối quyền lực của mình, tự cho mình là tép riu ai muốn leo lên đầu cha mình làm gì thì làm. Là quăng bỏ, từ chối cho là tiếng nói của mình không quan trọng bằng tiếng nói của người khác, ý kiến của mình không quan trọng bằng ý kiến người khác, nó biểu sao thì ráng làm vây ngậm miệng cho an thân. Và cái hệ quả không phải là an thân mà nó sẻ lấn tới ...cho tới tiêu tán thòong luôn. Vì vậy GO VOTE.


Ghi Chú: Người ta thường nói đi bầu nhiều thì tăng thêm thế lực chánh trị nghĩa là làm sao?
Khi mình đi bầu thì lá phiếu là bí mật. Không ai biết mình bầu cho ai hết thì làm sao mà ai biết cái gì mà tăng thế lực? Mình bầu cho ai thì không ai biết nhưng mình đi bầu lúc nào, ở đâu thì những dữ kiện này được giữ lại và ai cũng biết.
Thí dụ: Khi người ra ứng cử thì họ sẽ mướn mấy tay chuyên gia bầu cử để giúp họ biết nhắm vô đối tượng nào mà chịu đi bầu đề vận động kiếm phiếu. Nếu họ biết, thí dụ như Việt mít ít chịu đi bầu, thì họ sẽ không đổ tiền bạc. công sức vô kiếm phiếu từ người Việt mà họ sẽ chú trọng vô giông dân hay nhóm khác để kiếm phiếu và như thế là vô hình chung mình bảo họ là đừng thèm nghe tiếng nói của tụi mít tao cho cho mệt phí thì giờ công sức.



---------------------------------------------------------------------------------------



Tôi voted tuần trước rồi, chổ tôi ở rất là tiện lợi về vụ bầu cử. Họ gởi phiếu tới nhà, mình chọn ai xong ký tên gởi lại. Không cần xấp hang, đợi hay đội mưa, tránh nắng gì hết.

Sunday, October 7, 2018

Thẩm Phán Tối Cao Pháp Viện Hoa Kỳ - Lung Tung Xà Ngầu

Christine Blasey Ford vô tình đã cho xứ Mỹ một thử nghiệm về phong trào #MeToo.

Hành động can đảm đưa ra chuyện bị ông Brett Kavanaugh đè xuống định hiếp dâm ba mươi mấy năm về trước không dám nói với ai cho tới ngày nay, quyết định ra công chúng cho cả thế giới biết là một chuyện không phải dễ làm mà nó cực kỳ khó khăn như bà cho thấy trên TV trong cuộc điều trần trước thượng nghị viện Mỹ mấy tuần vừa qua. Mặc dầu với sự bênh vực của đảng CH cầm quyền phản bác lại những chuyện bà kể, ông Kavanaugh được vô ghế thầm phán tối cao pháp viện, ngay cả những người bỏ phiếu chống lại bà vì lý do chính trị để bảo vệ cái ghế ngồi của bản thân cũng không nghĩ là bà dựng chuyện. Việc đưa chuyện này ra công chúng là một hành động được xem là dũng cảm - một sức mạnh mà ít người có thể gom góp lại để làm và không phải ai cũng làm được như vậy. Rất ít người đảng Cộng hòa, thậm chí, dám thử hay hỏi trực tiếp Ford về chuyện này.

 Tại sao  Lisa Lisa Murkowski lắng nghe các nạn nhân của việc tấn công tình dục
Cuối cùng, chỉ có một thượng nghị sĩ đảng Cộng hòa bỏ phiếu bất đồng.Thượng nghị sĩ Alaska Lisa Murkowski.

Thứ nhất là phụ nữ Alaska bị đè hiếp dâm gấp đôi cái thống kê trung bình của xứ Mỹ về vụ này. Nhất là những người phụ nữ da đỏ ở Alaska. Thêm một yếu tố nữa là Karvanaugh chống lại, không cho những đặc quyền dành cho người thổ địa Hawaii qua những bài viết công khai quan điểm trước đây, cho nên dân da đỏ Alaska sợ nó sẽ lây tới mình.

Khối ủng hộ giúp bà quật lại thế thua mấy năm trước, trong lúc tái tranh cử chức vụ thượng nghị sĩ, là 1) những phụ nữ không muốn hủy bỏ luật cho phá thai hợp pháp (ông Kavanaugh chống lại quyền được chọn lựa của phụ nữ và muốn lật bỏ quyền cho phá thai hợp pháp) và 2) phụ nữ da đỏ lo ngại quyền lợi y tế và đặc quyền của người thiểu số bản địa bị hạn chế. Cái khối hậu thuẩn này họ nói chuyện với bà rất nhiều trong những ngày vừa qua. Cho nên bà phải bỏ phiếu chống Kavanaugh.

Thượng nghị sĩ Collins thì không có đủ can đảm để đi ngược lại phe của mình nên bữa nay lên TV bù lu bù loa nói tin lời bà Ford nhưng chắc là thằng khốn nạn nào khác đè chứ không phải là thầm phán Kavanaugh?!?

Chủ tịch thượng nghị viện ông Mitch McConnell làm xuất sắc công việc mà mấy tay tỷ phú CH giao cho ông làm, chống không cho ông thẩm phán được Obama đề cử hai ba năm trước, câu giờ để Trump lên và đưa vô được hai ông thầm phán CH. Có một câu chuyện được bạn bè thượng nghị sĩ của ông kể lại là có một thượng nghị sĩ CH nắm áo ông ngoài hành lang để bàn chuyện về chánh sách gì đó có lợi cho xứ Mỹ, ông kiên nhẫn nghe xong trả lời với ông kia là “ hình như ông lầm người rồi, tôi không phải người làm chuyện chính sách mà là người làm chính trị” ý nói chính sách khỉ khô gì tôi chỉ biết làm lợi cho đảng phái và người bỏ tiền ra cho ông ngồi cái ghế xếp quốc hội này.

Joe Manchin của West Virginia là ông DC duy nhất bỏ phiếu thuận với CH vì ông đang ra tranh cử ở tiểu bang mà Trump và CH thắng áp đảo trong uộc bầu cử kỳ rồi. Bỏ phiếu chống chắc chắn sẽ mất một ghế DC trong thượng viện mà vote no cũng không thay đổi được tình thế.

Rồi tới một câu hỏi là tại sao có nhiều người CH Mỹ bỏ qua hết mọi giá trị mà họ ca ngợi và tự hào để xuống bùn theo Trump? Sự việc này cho thấy không chỉ người dân ngu cu đen, chân lấm tay bùn không có job mới ủng hộ Trump để chống lại di dân, Tàu, Mễ, Canada, Trung Đông, v.v. mà còn là dân có học, quyền thế nhà giàu.
Vậy thì họ sợ hay muốn cái gì? Như vẫn nói hoài, đó là họ sợ mất đi cái quyền lợi ăn trên ngồi trước của người da trắng độc tôn, khi sức mạnh chính trị và kinh tế của người thiểu số, dân di dân tới Mỹ ngày một tăng lên. Chuyện giống như vậy xảy ra thường xuyên trong nhiều giai đoạn lịch sử của Mỹ, giờ thì nó trầm trọng hơn vì cái khoảng cách về kỹ thuật tân tiến, tiền bạc và thế lực, xứ Mỹ không còn ở cái thế múa gậy vườn hoang như trước được nữa, nên nhắm mắt nghe theo lời dụ dỗ của Trump, chia rẽ xứ Mỹ.


Tuesday, August 21, 2018

Tên thật tôi là Loan và tôi chỉ mới bắt đầu. Rose Toci - The last Jedi.



Kelly Marie Tran - tên thật Việt Nam là Loan . Cô đóng vai chính trong phim Star Wars - The last Jedi - vai làm thợ máy của phi thuyền không gian Rose Toci. Sau khi phim ra mắt một số người lên mạng phê bình là cô xấu mà chọn đóng phim làm xuống giá Star Wars. Tôi thì thấy là cô đó hay quá mà sau khi coi xong mới biết cô là Việt Nam ô đi tị nạn.

Kelly Marie Loan giử im lặng và vừa viết bài phản biện mấy người chỉ trích cô trên NY times.
Tôi dịch lại cho thiên hạ coi. Muốn chính xác vô Nytimes coi nguyên bản tiêng Mỹ.





Đó không phải là lời nói của họ, nhưng đó là những lời nói mà tôi đã tin là như vậy.

Lời nói của họ dường như xác nhận những gì mà khi lớn lên như một người phụ nữ và một người da màu đã dạy tôi: rằng tôi thuộc về thứ chầu rìa bên lề và trên không (trống rỏng không thuộc về cái gì hết), chỉ có giá trị như một nhân vật phụ trong cuộc sống và những câu chuyện của họ.

Và những lời đó đánh thức thứ gì đó sâu bên trong tôi - một cảm giác mà tôi nghĩ là tôi đã không còn có nữa khi mình trưởng thành ra. Tôi cũng có cảm giác giống như lúc 9 tuổi, tôi đã ngừng nói tiếng Việt hoàn toàn vì tôi đã mệt mỏi khi nghe những đứa trẻ khác chế nhạo tôi. Hoặc lúc 17 tuổi, khi ăn tối với bạn trai người da trắng và gia đình của anh ta, tôi đã đặt một bữa ăn bằng tiếng Anh hoàn hảo, đến nổi cô hầu bàn ngạc nhiên, và nói, "Wow, thật dễ thương khi bạn có người bạn là exchange student (học sinh ngoại quốc tới đây học  ở chung với gia đình người địa phương)!"

Lời nói của họ củng cố một kiểu nói chuyện mà tôi đã nghe cả đời mình: rằng tôi là “người khác”, là tôi không thuộc về (phe ta) , rằng tôi không đủ tốt, đơn giản là vì tôi không giống họ.

Và cảm giác đó, tôi đã nhận ra bây giờ, là môt thứ xấu hổ, một sự xấu hổ cho những điều mà làm cho tôi khác họ, một sự xấu hổ cho nền văn hóa ở nơi mà tôi đến từ đó. Và đối với tôi, điều đáng thất vọng nhất là vì tôi thật sự hoàn toàn cảm thấy xấu hổ như vậy.

Bởi vì cùng một xã hội đã dạy cho một số người chọ họ là anh hùng, vị cứu tinh, những người thừa kế của học thuyết Manifest Destiny ( thế kỷ 19 với việc Mỹ mở rộng ảnh hưởng, đất đai ra toàn châu Mỹ là một chuyện hiển nhiên trời phú như vậy), và chính cái xã hội đó đã dạy tôi rằng tôi chỉ tồn tại trong cái nền đằng sau hậu trường trong câu chuyện của họ, làm móng tay của họ, chẩn đoán bệnh tật cho họ, hỗ trợ cho những lợi ích tình yêu của họ - và có lẽ gây tổn hại nhất là cái tôi chờ họ giải cứu tôi.

Và trong một thời gian dài, tôi tin họ.

Tôi tin những lời đó, những câu chuyện đó, được chế tạo cẩn thận bởi một xã hội được xây dựng, để duy trì sức mạnh của chỉ một loại người - một giới tính, một màu da, một cuộc sống hiện hữu.

Nó củng cố trong tôi những quy tắc được viết trước khi tôi được sinh ra, những quy tắc khiến cha mẹ cho rằng cần thiết phải từ bỏ tên thật của họ và đổi lại tên Mỹ như- Tony và Kay - để người khác phát âm dễ dàng hơn, chuyện làm như vậy thật sự là xóa bỏ một cái văn hóa vẫn còn làm tôi đau tận xương tủy.

Và tôi rất ghét phải thừa nhận là như vậy, tôi bắt đầu đổ lỗi cho bản thân mình. Tôi nghĩ, "Ồ, có thể nếu tôi ốm hơn chút" hoặc "Có thể nếu tôi để tóc của mình mình dài ra " và, tệ hơn hết, "Có lẽ tôi không nên là người châu Á". Trong nhiều tháng trời, tôi đã tuột xuống cái lằng ngoằng của việc tự ghét bỏ bản thân mình , tuột vô những hốc đen tối nhất trong tâm trí của tôi, những nơi mà tôi xé toạc mình ra, nơi mà tôi đặt những lời của họ lên trên giá trị bản thân của tôi.

Và sau đó tôi nhận ra rằng tôi đã bị người ta nói dối mình ( nói gạt)

Tôi đã bị tẩy não tin rằng sự tồn tại của tôi bị giới hạn ở ranh giới từ sự chấp thuận của người khác. Tôi đã bị lừa nghĩ rằng cơ thể của tôi không phải là của riêng tôi, rằng tôi chỉ thật sự xinh đẹp khi một người khác nào đó nói là tôi đẹp, bất kể ý kiến ​​của tôi. Tôi đã được mọi người biết đến và kể lại: bởi các phương tiện truyền thông, bởi Hollywood, bởi những công ty thu lợi từ sự bất an của tôi, thao túng tôi để tôi mua quần áo, trang điểm, giày của họ, để lấp đầy khoảng trống mà họ tạo ra và duy trì vĩnh viển (để nhốt tôi trong đó)

Vâng, tôi đã bị nói dối (bị gạt). Chúng ta đều bị như thế.

Và trong nhận thức này, tôi cảm thấy một sự xấu hổ khác - không phải là một sự xấu hổ cho tôi, mà là một sự xấu hổ cho thế giới tôi lớn lên. Và một sự xấu hổ về cách thế giới đó đối xử với bất kỳ ai khác biệt (với họ).

Tôi không phải là người đầu tiên trưởng thành theo cách này. Đây là cái cách trưởng thành của một người của da màu lớn lên trong một thế giới thống trị da trắng. Cái cách này là cái mà xả hội dạy rằng phụ nữ chỉ xứng đáng đươc yêu thương khi con trai cho là họ hấp dẩn. Đây là thế giới mà tôi lớn lên, nhưng không phải thế giới mà tôi muốn để lại.

Tôi muốn sống trong một thế giới nơi trẻ con không dành toàn bộ thời niên thiếu của chúng muốn trở thành người da trắng.

Tôi muốn sống trong một thế giới mà phụ nữ không bị giám sát về cái xuất hiện bề ngoài của họ, về hành động của họ, hoặc sự tồn tại chung chung của họ.

Tôi muốn sống trong một thế giới mà mọi người thuộc mọi chủng tộc, tôn giáo, các tầng lớp kinh tế xã hội, định hướng tình dục, giới tính và khả năng - được đối xử như những gì họ luôn luôn là: một con người.

Đây là thế giới mà tôi muốn sống. Và đây là thế giới mà tôi sẽ tiếp tục làm để hướng tới.

Đây là những suy nghĩ chạy qua đầu tôi mỗi khi tôi nhận một kịch bản hay một cuốn sách.

Tôi biết cơ hội được trao cho tôi là rất hiếm. Tôi biết rằng bây giờ tôi thuộc về một nhóm nhỏ những người có đặc quyền, những người kể chuyện để kiếm sống, những câu chuyện được nghe và nhìn thấy và tiêu hóa bởi một thế giới từ lâu đã nếm thử chỉ có một thứ (bị nghèo nàn không biết gì khác hơn cái mình có). Tôi biết tầm quan trọng của nó. Và tôi không từ bỏ nó.

Bạn có thể biết tôi là Kelly.

Tôi là người phụ nữ đầu tiên da màu có một vai trò hàng đầu trong một bộ phim "Star Wars".

Tôi là người phụ nữ châu Á đầu tiên xuất hiện trên trang bìa của Vanity Fair.

Tên thật của tôi là Loan. Và tôi mới bắt đầu.

Saturday, July 28, 2018

Kinh tế quý 2 khá - Trump gáy

Đây là mức tăng trưởng ở mức là 4.1% của một quý ( báo cáo mổi 3 tháng, quarterly report) tốt nhất kể từ năm 2014. Trump gáy là sẽ đạt được 3% trong nguyên năm nay, và hứa hẹn mức tăng trưởng thậm chí còn cao hơn (không chắc chắn chút nào hết, cá độ không?).

Cựu Tổng thống Barack Obama được hưởng bốn cái quí có độ tăng trưỡng 4%, nhưng mức cao nhất của nguyên năm là ở mức 2.9%.

Coi sâu hơn chi tiết thì thấy cái động cơ đẩy mức tăng trưởng của quý này là nhờ bán đậu nành. Mấy nhà nông đậu nành tung hết ga, ráng tống cho hết đậu nành mà họ có được. Lý do? Là vì nông dân Mỹ muốn bán trước khi đậu nành bị người mua, chủ yếu là Trung Quốc đánh thuế trả thù  việcTrump đánh thuế lên sản phẩm của họ ( thép, nhôm, v.v.). Cái yếu tố về vụ bán cho lẹ đậu nành này chỉ xảy ra một lần, chứ không thể lập đi lập lại, cho nên quý tới sẽ không còn cái yếu tố này nữa để tiếp tục đẩy kinh tế lên.

Người Mỹ tiết kiệm nhiều hơn, dữ liệu cho thấy tỷ lệ tiết kiệm trung bình ở mức [7%] từ năm 2013 đến năm 2017, tăng so với con số trước đó là [5%]. Cái lý do này thì tốt.
Chi tiêu của người tiêu dùng tăng lên do tiền lương cao hơn, được đẩy lên một phần do cắt giảm thuế và thị trường lao động thắt chặt buộc người chủ mướn/cần người lao động phải trả lương cao hơn, đang khuyến khích chi tiêu.

Khi kinh tế lên, thì Federal Reserve có khả năng sẽ tăng lãi suất làm chuyện vay mượn tốn kém hơn.

Trump tiếp tục chiến tranh kinh tế với Trung Quốc, dùng tiền thuế nuôi nông dân Mỹ bị ảnh hưởng (15 tỷ đô), miễn thuế công ty, xài nhiều thu vô ít thì làm sao mà tăng trưởng kéo dài được lâu. Chờ coi.

Có cái nào tốt thì cứ hưởng trước. OK for now.

Monday, July 16, 2018

Trump phản bội Xứ Mỹ - Tin Nga hơn tin chánh quyền của chính mình lảnh đạo.

Tổng thống Trump hôm nay, tại một cuộc họp báo với Tổng thống Nga Vladimir Putin, cho biết ông không thấy "lý do nào" tại sao Nga sẽ can thiệp vào cuộc bầu cử năm 2016, để trả lời câu hỏi liệu ông tin Putin hay các cơ quan tình báo Mỹ.

Một phóng viên Mỹ hiện diện ở Helsinki nói: "Tôi không có lời nào. Khi báo chí trong phòng này, tất cả chúng tôi đều ngồi đây không nói nên lời và choáng váng. Trump nghi ngờ về cộng đồng tình báo Mỹ và ủng hộ sự phủ nhận của Putin. Trump đã có cơ hội để phủ nhận sự can thiệp và ông ta không làm vậy, ông ta chỉ xoay quanh lòng vòng servers và email của Hillary. Trong khi Putin nói mạnh mẽ, nói dối, Trump gật đầu. Không có cách nào để sugar coat ( đỡ đòn) hoặc spin ( nói vòng vòng giải thích cách này nọ để chối). "

Tại sao chuyện chối bỏ không tin cơ quan tình báo của chính mình quan trọng: Điều này xảy ra chỉ vài ngày sau khi chính quyền của Trump đã truy tố 12 người Nga vì tội xâm nhập DNC với mục đích can thiệp vào cuộc bầu cử. Cộng đồng tình báo Hoa Kỳ đã nhiều lần kết luận rằng Nga tích cực tìm cách can thiệp vào cuộc bầu cử, và có kế hoạch lam tiếp tục trở lại.

Khi được hỏi liệu ông có muốn Trump giành chiến thắng trong cuộc bầu cử hay không, ông Putin nói, "Đúng vậy. Bởi vì ông ấy đã nói về việc đưa mối quan hệ Mỹ-Nga trở lại bình thường."
 Putin: "Nhà nước Nga chưa bao giờ can thiệp và sẽ không can thiệp vào các vấn đề nội bộ của Mỹ bao gồm cả quá trình bầu cử."

Các trích dẫn chính từ Trump:

Ông nói rằng mối quan hệ giữa Mỹ và Nga “chưa bao giờ tồi tệ hơn bây giờ. Tuy nhiên, điều đó đã thay đổi khoảng 4 giờ trước. ”

Về mối quan hệ xấu đi đó, Trump nói: "Tôi cho là cả hai quốc gia chịu trách nhiệm. Tôi nghĩ Hoa Kỳ đã ngu ngốc ... Tôi nghĩ tất cả chúng ta đều ngu ngốc. Chúng ta đều đổ lỗi."

Ông gọi Putin là "đối thủ cạnh tranh tốt", không phải là đối thủ.

"Tôi đã đánh bại Hillary Clinton một cách dễ dàng ... Chúng tôi đã thắng cuộc đua đó. Và thật đáng tiếc là thậm chí có thể có một chút mây trên đó."


Trump kêu gọi cuộc điều tra của chính quyền Mỹ về việc Nga phá hoại bầu cử Mỹ "một thảm họa cho đất nước chúng ta".

Khi được hỏi liệu ông ta có tin vào cộng đồng tình báo Mỹ hay Putin về những gì đã xảy ra trong năm 2016 hay không, Trump nói "Tôi không thấy lý do nào tại sao (Nga làm như vậy), tôi thực sự muốn biết server ( chứa email của Hillary)." Ông nói thêm, "Tổng thống Putin cực kỳ mạnh mẽ trong sự phủ nhận của ông ta."

Các trích dẫn chính từ Putin:

"Nhà nước Nga chưa bao giờ can thiệp và sẽ không can thiệp vào các vấn đề nội bộ của Mỹ bao gồm cả quá trình bầu cử."

"Ai có thể đưa ra một bằng chứng mà chắc chắn sẽ chứng minh thông đồng? Đây là vô nghĩa hoàn toàn. Cũng giống như Tổng thống đã đề cập." Tuy nhiên, Putin đề nghị thẩm vấn 12 người Nga bị Bộ Tư pháp truy tố.

Kết hợp ý tưởng rằng Trump và Putin tin tưởng nhau, Putin nói, " không thể tin tưởng ai hết."
Khi được hỏi về các báo cáo rằng Nga có tài liệu về Trump ( dùng để blackmail ( không nghe lời tao thì tao khai ra cho chết)): "Bây giờ nói tới tài liệu (về Trump), tôi đã nghe tin đồn này. Khi Trump đến thăm Moscow lúc đó, tôi thậm chí không biết ông ta ở Moscow."

Trump bị Putin gài bẩy, phản bội quốc gia mà mình làm TT lảnh đạo, nói là tình báo của mình nói láo, báo chí của mình nói láo, bênh vực và rét Putin ra mặt trước công chúng. Trump thật sự là con búp bê múa rối của Putin.  Eo ôi Trump chỉ dám bắt con nít di dân, cắt bảo hiểm y tế của người nghèo còn thấy mấy tay sừng sỏ như Kim Ung hay Putin thì té đái trong quần khen lấy khen để.

Uh Oh!!! Mắc cở quá chớ make american great again khỉ khô gì. Người ủng hộ Trump thà chịu bị gạt hơn là đối diện sự thật.

Friday, July 13, 2018

Ai số một ? France - Croatia ?


Kỳ phùng địch thủ. Tôi thích cả hai đội.

May the best team win!

Enjoy the game folks.

Saturday, June 30, 2018

Allez Les Bleus - Cầu thủ từ Bondy, Kylian Mbappé


Banlieue bên Tây là như suburb (suburb cùi chớ không phải suburb ngon) bên Mỹ, những khu phố chung quanh thành phố lớn mà đa số là dân da màu, di dân, nhà nghèo. Mà hể là nhà nghèo thì là bị bỏ rơi và làm cho cái nghèo nó trầm trọng hơn. Banlieues bị coi là những cái ổ của tội phạm, khủng bố. Bondy là tên của một trong nhiều cái phố như vậy,

Mbappe, cầu thủ đá banh của Pháp  bữa nay đá vô hai trá,  loại đội Argentina với cầu thủ nổi tiếng thế giới Messi ra khỏi World cup 2018, đến từ Bondy. Tuy là ở trong banlieue nhưng Mbappe không phải là du thực du côn gì hết mà là một thanh niên trưởng thành, lúc ở tuổi 19 đi vô Élysée Palace nói chuyện với TT Macron về vai trò của thể thao trong cộng đồng thiểu số.

Không phải chỉ có một người Mbappe mà nó có cả một lô cầu thủ hay không kém. Trong số 23 cầu thủ đội Pháp năm nay qua Nga đá có tới 8 mạng là từ banlieues, Pogba, Kanté, Mendy and Matuidi Alphonse Areola, Presnel Kimpembe, Steven Nzonzi.

Được như vậy là nhờ những ông huấn luyện viên không những đi kiếm nhân tài đá banh mà còn là những ông thầy rộng rãi, suy nghĩ thông thoáng, nghiêm khắc dạy cho những thanh niên này kỷ luật, điều đúng , điều sai, chú trọng vô đào tạo một con người chớ không phải đơn thuần một cầu thủ đá banh.

Để thấy cái yếu tố thành công của đá banh xứ tây, coi cái thống kê này, 30,000 huấn luyện viên trong Paris banlieues và 235,000 cầu thủ ghi danh dưới 19 tuổi. Khi mà thanh niên nó có mục đích rõ ràng, có người hướng dẫn, có cơ hội thăng tiến trong đời sống nằm trong tầm tay, có niềm hy vọng vào tương lai trước mặt thì đi ăn cướp và làm khủng bố chi cho mệt vậy phải không? Hoan hô mấy ông coach đá banh của tây.

Đội tuyển quốc gia Tây luôn có vấn đề với cầu thủ đến từ banlieues, kỳ thị giữa cầu thủ gốc trắng con nhà giàu và cầu thủ da màu. Những cầu thủ da màu bị kỳ thị tới bến cho tới khi trở thành ngôi sao cũng bị kỳ thị. Cũng bị bắt lỗi không hát quốc ca La Marseillaise lung tung ben hết. Cái struggle nó tệ tới mức mà một cha professor tây viết là “ Đá banh của Tây là thứ của dân lao động, là banlieues, có nghĩa là du thực du đãng”

Mbappe và những cầu thủ như anh ta chắc chắn không thay đổi được xã hội tây một sớm một chiều được nhưng chắc chắn họ là nguồn của lòng tự hào, của niềm hy vọng và là bằng chứng cụ thể cho thấy sắp xếp con người vô một cái hộp dán nhản sẳn cho họ là sai.

Ở giải đá banh này, những cầu thủ Tây này là hàng xóm, là thằng em nhỏ của mình. “Chúng nó là người của thế giới này và chúng nó đại diện cho xứ Pháp”. Một cha coach tây nói vậy. Hay quá
 theo ý tôi.

Allez les Bleus!

Sunday, June 24, 2018

Chánh quyền "mẹ mìn" bắt cóc con nít



Mấy chục năm về trước khi tôi nhảy xuống tàu từ bãi biển Mã Lai, tôi còn nhớ rõ tôi ôm trong tay một đứa nhỏ khoảng bốn năm tuổi là con của những người đi cùng tàu với tôi, nước lắp sắp tới cổ vừa lội, vừa lón nhón đi vô bờ. Đứa nhỏ trên tay làm tôi sợ nó bị rớt xuống biển thì tiêu tùng . Cái cảnh tượng gia đình người mẹ bồng bế con nhỏ vượt biển trên cái tàu một mình sống chết không biết như thế nào,có lẽ chết nhiều hơn là sống, rồi thì hải tặc, rồi thì công an bắt bớ....

Chắc rất là nhiều người không ở trong cái tình trạng như vậy không có thể hiểu được là tại sao người mẹ lại quyết định đưa gia đình của mình con cái của mình vô cái chỗ nguy hiểm như vậy. Chết nhiều hơn sống, để đi tới một nơi họ không biết là chỗ nào, chỉ biết là nó đỡ hơn cái chỗ gọi là xứ sở mà lại phải bỏ trốn đi.

Khi mà chúng tôi tới bờ biển Mã Lai, hè nhau nhảy xuống biển, bỏ tàu lội vô đất liền, cái hành động này là xâm nhập đất nước Mã Lai một cách bất hợp pháp, không có visa, không có xin phép mà cứ cắm đầu cắm cúi chạy vô để lì đòn chịu đấm ăn xôi, để sống còn.

Quay nhanh đoạn phim này tới giai đoạn hiện tại. Có rất là nhiều người cũng với con cái đùm đề chạy trốn khỏi xứ sở của mình, từ dưới Trung Mỹ chạy vô biên giới xứ Mỹ giống ý hệt như chúng tôi đã từng làm tại Mã Lai ba mươi mấy năm trước.

Con nít trong tàu chúng tôi không bị chánh quyền Mã Lai bắt giam tách rời khỏi cha mẹ chúng như chánh quyền Trump làm bây giờ với người Trung Mỹ tại biên giới Mỹ Mễ.

Có ai tưỡng tượng được cái man rợ, tàn nhẫn, xảo trá cũa Trump và đảng CH. Bắt giựt con nít nhốt chúng trong chuồng rảo bằng lứới sắt, từ ngay trên tay cha mẹ nó.
Rồi còn láu cá chế đại, nói láo, đổ lổi cho người này người khác, luật này, luật nọ. Mà thật chất là dùng việc bắt con nít để khuấy động, làm vừa lòng, giữ phiếu cho người ủng hộ chính quyền Trump mà phần đông là những người kỳ thị chống di dân không phải da trắng vô Mỹ.

Tôi còn nghe cả một đống tị nạn mít hùa theo nói là phải mạnh tay trị mấy người Trung Mỹ này. Những người trở mặt, nói nhăn cuội , chống lại việc làm mà chính bản thân họ làm giống hệt như vậy mấy chục năm trước. Ai hiểu những người mít này nghĩ gì? giãi thích dùm tôi.

Tôi không biết tôi phải làm sao? hay đứa nhỏ tôi bồng trên tay nó điếng hồn, lớn lên ảnh hưỡng tâm lý trầm trọng ra sao? nếu nó bị Mã Lai giựt bắt nhốt từ ngay trên tay tôi như chánh quyền Trump làm bây giờ.

Con nít chớ đâu phải đồ vật đâu mà chánh quyền Trump sữ dụng để trao đổi, hù hè, làm lợi cho mục tiêu chính trị mùa bầu cử sắp tới.

Chú thích: những người nhào đại vô xứ Mỹ là phạm luật, nhưng muốn đuổi nó ra thì phải đem nó ra toà đi trú, ông/bà toà xữ rỏ ràng với lý do mới đuổi cổ được. Không có luật nào cho phép bắt cóc con nít ra khỏi cha mẹ nó nhốt riêng như chánh quyền Trump làm hết.









Sunday, June 10, 2018

Đặc Khu Kinh Tế Có Gì Mà Sợ ? Bóp Cổ Internet sao không ai sợ ?


Khu đặc quyền kinh tế tự bản thân nó không có gì là xấu hay là một âm mưu bất chính gì hết.

Mục đích của khu đặc quyền kinh tế la tạo một cái điều kiện đầu tư hấp dẫn cho những người có tiền vô xây dựng nhà máy hay làm những dịch vụ làm ra tiền khác.
Để đổi lại thì nhà nước dành cho những nhà đầu tư vô khu kinh tế đặc biệt này những đặc quyền riêng tư với những điều luật chỉ áp dụng cho khu này. Trung Quốc phát triển được là nhờ cái chiêu này. Nguyên cái thành phố Shenzhen công nghiệp sản xuất vĩ đại sát bên Hồng Kông là một thí dụ điển hình.

Một trọng những cái lý do mà nhà nước Việt Nam xúc tiến công việc làm những khu kinh tế đặc biệt lúc này là vì kinh tế của Việt Nam trì trệ, tham nhũng tràn đầy, những nhà đầu tư ngoai quốc bỏ chạy. Nếu không có tiền đầu tư bỏ vô, kinh tế sẽ bị sập tiệm. Chính quyền muốn giữ mức độ tăng trưởng 6 % một năm thì phải làm một cú đột phát gì đó để lấy tiền ngoại quốc đầu tư.

Theo những nghiên cứu của chính quyền Việt Nam thì ba khu đặc quyền kinh tế này sẽ kiếm cho họ có được khoản tiền 10 tỷ đô la.

Đầu tư vô Việt Nam. Thiên hạ ai cũng biết rỏ một phần lớn của tiền vốn đầu tư nó sẽ chạy vô túi tiền của giới chức chính quyền qua việc chấm mút tham nhũng. Cho nên họ làm luật sao cho chủ đầu tư thấy lợi nhiều nhào vô thì cá nhân quan chức có tiền vô túi trước còn lợi hay hại cho người dân hay đất nước là chuyện thứ yếu.

Rồi việc cho cho mướn đất 99 năm hhư một đặc quyền trong việc đầu tư vào những khu kinh tế này thì sợ người Trung Quốc bỏ tiền vô đầu tư và trở thành những ông chủ đất của những khu này, một mình một chợ có được pháp luật rõ ràng bảo vệ quyền lợi của họ. Việc này thì thấy rõ ràng rồi, Trung Quốc làm chuyện giống như vầy đầy rẫy bên châu Phi. Mướn đất và trở thành những ông chủ đất khai thác tài nguyên hhư chế độ thuộc địa cũ chỉ khác là thay vì đi đánh chiếm đất thì bỏ tiền ra mua .

Nhưng nhìn kỹ lại thì thấy thật sự chính quyền Việt Nam có cần phải làm những khu đặc quyền này để bán nước cho Trung Quốc không? Hiện thời bây giờ không cần kinh tế đặc quyền cái gì mà ra Nha Trang. Cam Ranh cũng thấy rõ phố Tàu. Cũng thấy người Trung Quốc tới làm ăn mà không cần giấy tờ mà lại được công an bảo vệ che chở và sợ như là thái thú khi xưa.. Biển Đông của Việt Nam thì mất hết, tàu đánh cá của người Trung Cộng làm mưa gió trên lãnh hải Việt Nam, đánh đuổi người dân Việt Nam ra khỏi cái biển của mình. Không ai dám nói một tiếng thì cần gì phải làm ra một khu đặc quyền kinh tế chi cho mệt vậy?

Chỉ là hợp thức hóa chuyện bán đất qua khu đặc quyền kinh tế cho khỏi ai thắc mắc hay phải mất công tìm cách giải thích lanh quanh cho mệt.

Có một dự luật thứ hai mà ít ai để ý tới là việc hạn chế việc sử dụng Internet ở Việt Nam. Thiên hạ lo việc chống Tàu mà quên đi vụ hạn chế Internet. Khi nó trở thành luật thì không ai có thể biết được tin tức gì hết, không có facebook, nhắn tin thông báo qua lại thì làm sao mà biết chuyện gì xảy ra để xuống đường biểu tình ?

Không phải chỉ lo một chuyện mà nhiều chuyện khác cũng phải lo và hậu quả cũng tệ lậu vô cùng.

Saturday, January 27, 2018

Tưởng như vậy nhưng không phải vậy. Chuyện di trú Mỹ.

Hầu như rất là nhiều người đang sống ở Mỹ đều không coi vấn đề di dân, di trú, tị nạn liên quan gì tới họ. Trừ khi thấy một người di dân mới tới phạm luật từ những việc nhỏ nhặt như cọ quẹt giao thông, ăn cắp vặt hay lớn hơn chút nữa là cướp của giết người. Con số phạm luật của người di dân, tị nạn mới tới, trên thực tế qua các thống kê chính xác từ nhiều nguồn tin cậy. Cái tỉ lệ phạm pháp từ tị nạn nó rất thấp so với người bản xứ ở Mỹ lâu dài. Vậy tại sao mà mình cứ nghe thấy như là một chuyện cực kỳ nguy hiểm, như là ảnh hưởng tới sự tồn tại của xứ Mỹ vậy?

Những lý do chánh có thể thấy được mà không cần phải đào sâu, suy nghĩ xa xôi gì hết. Đó là mình thấy những chuyện xảy ra qua báo chí TV và giờ thì qua những diễn đàn trên internet.

Nhưng nếu hỏi sâu vô nữa thì những tin tức tường thuật, quảng bá  này không thể bắt đầu và tồn tại nếu không có người đứng đằng sau tổ chức điều hành. Vậy thì có nghĩa là có người chủ tâm làm chuyện này.

Rồi có người điều hành, bày đầu thì lấy tiền đâu ra mà giữ những thứ này cho nó đứng vũng và trở nên lớn mạnh như một phong trào? Câu trả lời là thường tiền gốc bắt đầu từ những tỷ phú bỏ tiền ra để khuynh đảo môi trường chính trị, mua quyền sinh sát, làm ra luật lệ có lợi cho bản thân mình hay thỏa mãn cái ý thức hệ của họ. 

Rồi thì lớn mạnh lan rộng ra thành một phong trào, là nó có nhiều người dân hậu thuẫn và rất là nhiều người dân bình thường này thiếu thông tin thiết thực chính xác nên ủng hộ một chính sách mà đi ngược lại quyền lợi cá nhân của họ, là vì có nhiều chuyện làm đời sống họ khó khăn hơn hay phải thay đổi cần sự cố gắng kiên trì thì họ lại chọn cách dể hơn là đỗ thừa cho một cái gì đó và trong trường hợp di dân tị nạn thì cứ đổ lên đầu những người mới tới này như là nguyên nhân làm cuộc sống của họ bị đảo lộn. Một số không nhỏ thì lại thấy là tại sao mình là dân da trắng đa số mà giờ thì cứ thấy người không phải dân da trắng cứ lớn mạnh ra, ăn nên làm ra hơn và từ đó là xảy tới việc trở nên trầm trọng.

Tất cả những chuyện cà chớn này xảy ra trong một xứ sở mà nền tảng, sự phát triển dựa trên một nguyên lý là một mảnh đất hứa của tất cả mọi người trên thế giới, tới sống quay quần với nhau, cùng nhau xây dựng cuộc sống mới, với sự đóng góp của tất cả mọi thành viên, trong tất cả mọi lãnh vực, trên nguyên tắc con người bình đẳng với nhau, tôn trọng lẩn nhau được nhìn nhận, và trở thành một cường quốc hàng đầu lãnh đạo thế giới.

Những nhân vật chống lại di dân, quảng bá kỳ thị chủng tộc, cho rằng chỉ có người da trắng mới là xứng đáng được công nhận là những người đóng góp và lãnh đạo xứ sở này, họ quên rằng cha ông họ tới đây không khác gì những người di dân tị nạn bây giờ mà họ bằng mọi cách bôi nhọ và bài bác. Hảy coi sau đây một vài thí dụ:

Steve King, một thượng nghị sĩ quốc hộ Mỹ từ tiều bang Iowa, một người chống di dân tị nạn và bôi nhọ mạt sát miệt thị người di dân tị nạn không phải da trắng một cách công khai. Ông được bầu lên và được tái nhiệm giữ chức vụ này từ 2003. Cho thấy người dân Iowa mà ông đại diện đồng ý với quan điểm chống di dân tị nạn này của ông, nếu không thì ông đã không được bầu đi bầu lại thắng cử hoài.

Để biết ông chống thế nào thì coi mấy cái tweet của ông thì rỏ:

“ We can't restore our civilization with somebody else's babies” 

“ chúng ta không thể phục hồi nền văn minh của chúng ta với những đứa con của người khác”

Cái tweet này nói rằng nền văn minh xứ Mỹ không phục hồi được nếu cứ cho trẻ nhỏ di dân tị nạn vô Mỹ. Ông kêu người Mỹ cần sinh đẻ nhiều hơn, chớ con cái di dân tị nạn (ngụ ý dân không phải Mỹ trắng như ông). Ông còn nói là người da trắng mới là người có công nhiều xây dựng nền văn minh nhân loại.

“ …… Diversity is not our strength.”

Cái tweet này ông nói assimilation tức là hội nhập với cái sẳn có để trở thành như vậy. Có thể gọi nôm na là đồng hóa. Không ai chống hội nhập với một xả hội mới nhưng cái Steve King muốn hội nhập là trở thành hay có cách sống thuần khiết của người Mỹ trắng, đạo thiên chúa và do người Mỹ trắng cầm đầu nói gì người khác phải nghe theo.

Năm 2008 ông nói nếu Obama thắng cử thì dân hồi giáo thế giới vui mừng vì cái tên middle name của Obama là Hussein (tên tiêu biểu của người trung đông phần lớn theo đạo hồi giáo). Sự thật là Obama là thiên chúa giáo và là người Mỹ chính cống.

Và rất là nhiều thí dụ khác …..

Giờ coi lại ông cha của Steve tới Mỹ như thế nào? Có khác gì những người ông chống không thí dụ như không cho con nít trẻ con vô Mỹ vì nó không đóng góp gì được hết mà còn phải nuôi báo cô nữa. một phóng viên moi ra hồ sơ di trú của cha ông Steve như sau:

Người phóng viên tweeted với cái hình chụp hồ sơ di trú lúc đó như sau:

 “Here's @SteveKingIA's grandmother Freda, age 4, arriving in the US with her 2-year-old brother and baby sister in 1894. #SomeoneElsesBabies”

“ Đây là bà ngoại/nội của Steve tên Freda, 4 tuổi, tới mỹ với người em trai 2 tuổi và một người em gái nhỏ xíu năm 1894. #Con của người khác “

Steve chống không cho con nít, người không có khả năng đóng góp ngay lập tức cho xứ sở mới, trong khi bà của ông tới Mỹ lúc 4 tuổi với hai đứa còn nhỏ hơn nữa.


Dan Scavino, the White House Director of Social Media, làm trong nhà trắng, chống lại việc cho bảo lãnh thân nhân gia đình, gọi là chain immigration.

 Người phóng viên này tìm ra và viết lại như sau:

“ So Dan. Let's say Victor Scavino arrives from Canelli, Italy in 1904, then brother Hector in 1905, brother Gildo in 1912, sister Esther in 1913, & sister Clotilde and their father Giuseppe in 1916, and they live together in NY. Do you think that would count as chain migration? https://twitter.com/Scavino45/status/950909774023020545 …”

“ Hê Dan. Victor Scavino tới từ Canelli Ý năm 1904.  Rồi anh của nó Hector tới 1905, ông anh khác tới 1912, em gái Esther tới 1913, rồi thêm em gái Clotide và cha của họ Giuseppe tới 1916 và sống chung với nhau ở New York. Ông có nghĩ mấy người thân nhân ông tới có phải bằng cách bảo lãnh thân nhân không?”


Cái chứng cớ thấy cười nhất sau đây:

Tomi Lahren một cô gái trẻ 25 tuổi, theo ý kiến riêng của tôi là một con nhí miệng lưỡi, không có khả năng hay kinh nghiệm gì hết ngoài cái la hét chửi rủa,  nên được người Mỹ trắng kỳ thị ưa thích, nên có radio/TV show riêng.

Cô nói những người Dreamer là phạm pháp cần tống khứ không nhân nhượng gì hết. Người phóng viên móc ra hồ sơ tòa án cho thấy, ông cố của cô ta giả mạo hồ sơ di trú làm giấy giả và bị xử tội.

Tất cả những thí dụ trên không phải mục đích là chọc quê mấy người này mà nó cho thấy với dẫn chứng rõ ràng là ngay trong chính gia đình họ, nếu mà luật di trú giống như họ muốn thì sẽ không có sự thành công của họ như bây giờ, trên xứ sở này. Thành ra những gì họ cổ võ chỉ là một cục địt vô mặt họ mà thôi chớ không có cái dữ kiện thật gì để chống lưng, dẫn chứng tính hiệu quả của những gì họ muốn làm.

Sunday, January 14, 2018

Người tị nạn di dân Việt tới Mỹ có đến từ xứ sở shithole không?

Mấy ngày nay tin tức nói về việc Trump trong một buổi hợp bàn về luật di trú ở Mỹ với một số thượng nghị sĩ quốc hội, trong nghị trình bàn cãi Trump chống lại việc nhận người di dân, tị nạn từ những quốc gia mà người dân là người da đen.

Khi bàn tới người tị nạn từ Haiti đến Mỹ từ sau khi những trận động đất tàn phá hết cái quốc gia này, Trump nói “Take them out” , với ý là lấy người Haiti ra khỏi cái kế hoạch chương trình di trú. Trump nói thêm là “ tại sao xứ Mỹ cần phải nhận người di dân từ những xứ Phi Châu, mà ông gọi là “shithole” countries mà không nhận di dân từ Norway (Âu Châu).

Shithole có nghĩa là một nơi dơ dáy, bẩn thỉu, tệ lậu, một từ ngữ có tính cách miệt thi ở mức độ tệ mạt nhất.

Cái vấn đề then chốt ở đây nó không những là chỉ sử dụng từ ngữ bậy bạ, tục tĩu trong cương vị nguyên thủ quốc gia, trong một buổi họp hành với lãnh đạo quốc hội, mà nó còn thể hiện con người thật của Trump, một người kỳ thị chủng tộc.

Sự thật thì những người di dân tới Mỹ từ những xứ Phi Châu này đạt được trình độ đại học và hậu đại học cao hơn hẳn người Mỹ nói chung và bằng cấp của họ phần nhiều là từ những chương trình toán, kỹ nghệ, khoa học, y khoa.

Sự thật từ những thống kê cho thấy những gì Trump nói là xảo trá. Vì sau khi Trump cho thấy cái bản chất kỳ thị chủng tộc của mình bị chống đối mạnh mẽ thì lại lái ngược lái xuôi biện hộ là là ông muốn nhận di dân nào giúp cho xứ Mỹ giàu có hơn, qua cái học vấn, nhất là về khoa học kỹ thuật, thì tại sao lại chống không cho những người này vô Mỹ mà còn miệt thị cả một quốc gia như là shithole?

Khác nhau giữa xứ từ Phi Châu hay Haiti và Norway là người Phi Châu là da đen và Norway là da trắng.

Xa hơn nữa chống di dân là một điều ngu xuẩn nhất, làm hại nhiều nhất cho người Mỹ, vì xứ Mỹ với tỉ lệ sinh sản ngày càng thấp, dân số ngày càng lão hoá già nua hơn, không có di dân trẻ vô Mỹ thì xứ Mỹ sẽ thiếu nhân công, người làm việc trong tuổi lao động để hái trái cây, xây nhà, cầu cống, phi trường, nuôi người già, chế robot, trị bệnh, mở hãng xưởng, v.v. Tất cả những người trong tuổi lao động này làm việc, đóng tiền vô quỹ an sinh xã hội nuôi người Mỹ trong tuổi hưu trí ngày càng nhiều.


Thống kê cho thấy là người tị nạn, di dân gốc Việt Nam có trình độ đại học thấp hẳn hơn nhiều di dân từ nhiều xứ khác. Và xứ Việt Nam không khá hay giàu hơn hay văn minh gì hơn nhiều quốc gia khác. Sự thật này không có nghĩa là xứ Việt là xứ dơ dáy, bẩn thỉu, như là xứ shithole. Và ngược lại, khi con người bị đì trong xứ sở của họ, nghèo đói, đàn áp, không có cơ hội thăng tiến, khi tới được xứ sở tự do, nhiều cơ hội này thì trăm hoa đua nở, làm việc, học hỏi, đóng góp cho cái xứ sở này một cách tích cực không ngờ được, thành công nhanh chóng như một phép lạ.

Saturday, January 13, 2018

Cái nhìn từ một người trẻ về vấn đề di trú - Người viết, Evelyn La


Dear Evelyn,

Thank you for speaking on an important topic that has divided our country. I admire your courage, your thoughtfulness, and your desire to continue making our great country a beacon of hope for all around the world.

U.S. immigration is not only about a movement of people who have come to live in this country, as you have alluded to in your writing.  It is the bedrock, the soul, and the uniqueness that is the cornerstone of America 's value.

Thanks.

Blog Giả Thích Cái News .

-------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

October 31, 2017

Dear Donald Trump,

I am Evelyn La and as the daughter of two immigrants, I have some unease to express about America’s current policy on immigration and dealing with illegal immigrants. While I understand where your concern about immigration is coming from with all the unease about terrorist attacks and drug trafficking, etc, I do not believe that shutting immigration down entirely is the most effective way of dealing with these issues. Yes, it is true that some illegal immigrants have ill intentions, but the majority of them are just trying to secure a better future for themselves and more importantly, for their children. Although admirable that you are taking course of action in what you believe is best for this country. it is unfair to condemn all immigrants for the action of a few. It is with nothing but respect and passion for the diversity that makes America great that I suggest some changes be made about America’s immigration policy.

43.3 million people out of the 323.1 million in the US are immigrants. 43.3 million people who came here to build a better future for themselves and for their future generations to come. Thus, I feel as if certain laws passed preventing normal immigrants from being able to achieve a better life, such as the recent Muslim ban, is unfair. My family is originally from Vietnam and China. A mom and a dad with seven children took passage separately and arrived here where they currently still live. Each of these seven immigrants have turned a new leaf, started a new life, started a family. Why should others be denied this opportunity because of where they are from? I feel as if most of your concern roots from drug cartels led by illegal immigrants or terrorists who may be illegal immigrants. Illegal immigrants who cause problems are the problem, not immigrants in general. I want to see an America where diverse groups of people can come together as one to fight against hatred, where no one has to live in fear of being harmed or discriminated against in their own country. As such, I believe that some changes need to be made. For example, background checks should be done on any immigrants seeking American citizenship or even any immigrants just visiting. Any illegal immigrants who break the law should be taken cared of accordingly, but if they are illegal immigrants simply trying to build a better future for themselves and future generations, then they should be allowed to stay, but they should also be required to get a green card. For example, the dreamers of DACA who illegally immigrated here when they were young and did not have a choice.

In closing, I hope that you take these concerns into consideration and maybe make some changes accordingly. The lives and futures of current immigrants and the generations of immigrants to come depend on it. 

Sincerely, Evelyn La


Ngày 31 tháng 10 năm 2017

Kính Donald Trump,

Tôi là Evelyn La và là con gái của hai người nhập cư, tôi có một số khó chịu để bày tỏ về chính sách hiện tại của Hoa Kỳ về nhập cư và đối phó với những người nhập cư bất hợp pháp. Mặc dù tôi hiểu những lo ngại của ông về di dân đến từ những lo ngại về các cuộc tấn công khủng bố và buôn bán ma túy, vv, tôi không tin rằng việc đóng cửa di dân hoàn toàn là cách hiệu quả nhất để đối phó với những vấn đề này. Vâng, đúng là một số người nhập cư bất hợp pháp có ý định xấu, nhưng đa số họ chỉ cố gắng để đảm bảo một tương lai tốt đẹp hơn cho bản thân và quan trọng hơn nữa, cho con cái của họ. Mặc dù đáng ngưỡng mộ mà bạn đang thực hiện hành động theo những gì bạn cho là tốt nhất cho đất nước này. thật bất công khi lên án mọi người nhập cư vì hành động của một vài người. Không có gì ngoại trừ sự tôn trọng và niềm đam mê đối với sự đa dạng mà làm cho nước Mỹ tuyệt vời mà tôi đề xuất một số thay đổi được thực hiện về chính sách nhập cư của Mỹ.

43,3 triệu người trong số 323,1 triệu người ở Hoa Kỳ là người nhập cư. 43,3 triệu người đến đây để xây dựng một tương lai tốt đẹp hơn cho bản thân và cho các thế hệ tương lai của họ. Do đó, tôi cảm thấy như một số luật đã thông qua việc ngăn chặn những người nhập cư bình thường không thể có được cuộc sống tốt hơn, như lệnh cấm Hồi giáo gần đây, là không công bằng. Gia đình tôi có nguồn gốc từ Việt Nam và Trung Quốc. Ông bà nội tôi với bảy người con đã đến đây. Mỗi người trong số bảy người nhập cư này đã biến thành một lá mới, bắt đầu một cuộc sống mới, bắt đầu một gia đình. Tại sao những người khác nên bị từ chối cơ hội này vì họ đến từ đâu? Tôi cảm thấy như thể hầu hết các mối quan tâm của ông về gốc rễ từ các tập đoàn ma túy do những người nhập cư bất hợp pháp hoặc những kẻ khủng bố có thể là những người nhập cư bất hợp pháp. Người nhập cư bất hợp pháp gây ra vấn đề là vấn đề, chứ không phải người nhập cư nói chung. Tôi muốn nhìn thấy một nước Mỹ, nơi mà nhiều nhóm người khác nhau có thể đến với nhau như một người chống lại hận thù, ở đó không ai phải sống trong sợ hãi bị làm hại hoặc bị phân biệt đối xử ở đất nước của họ. Như vậy, tôi tin rằng một số thay đổi cần phải được thực hiện. Chẳng hạn, cần phải kiểm tra lý lịch đối với bất kỳ người nhập cư nào muốn có quốc tịch Mỹ hoặc thậm chí là bất kỳ người nhập cư nào cũng chỉ đến. Bất kỳ người nhập cư bất hợp pháp nào vi phạm luật pháp cũng cần được chăm sóc cẩn thận, nhưng nếu họ là những người nhập cư bất hợp pháp chỉ đơn giản là cố gắng xây dựng một tương lai tốt đẹp hơn cho bản thân và các thế hệ tương lai, thì họ nên được ở lại, nhưng họ cũng phải được yêu cầu thẻ xanh. Ví dụ, những người Dreamers của DACA đã di cư bất hợp pháp ở đây khi họ còn trẻ và không có sự lựa chọn.

Cuối cùng, tôi hy vọng rằng ông sẽ quan tâm đến những mối quan tâm này và có thể thực hiện một số thay đổi tương ứng. Cuộc sống và tương lai của những người nhập cư hiện tại và các thế hệ di dân đến bắt đầu phụ thuộc vào nó.

Thân ái, Evelyn La

Wednesday, January 3, 2018

Trump chửi Bannon thậm tệ vì ông quân sư này xì ra sự thật mà Trump muốn giấu.

Sau khi nghe trích dẩn trong cuốn sách sắp xuất bản của Michael Woff - Fire and Fury - Inside the Trump White House. Trump lập tức viết note gởi ra chửi và tránh xa Bannon như sợ cùi hủi lây bệnh.

Lý do là tác giả cuốn sách phỏng vấn Bannon và từ những lần phỏng vấn đó, tác giả cuốn sách viết lại là Bannon  lên án vụ con trai Trump, con rể Trump hợp mặt với Nga năm 2016, trong Trump Tower ở NY, để bàn việc lấy tin tức bất lợi của Clinton từ Nga, khi đang lúc vận động tranh cử với Hillary . Bannon cho cuộc họp mặt đó là một việc làm có tính cách phản quốc, không yêu nước.

Một số điều cần nhớ là dù cho Trump nói nhăn nói cuội gì về Bannon. Cha nội này là  kiến trúc gia cho cái gọi là Trump doctrine (học thuyết của Trump), nó là nền tảng chi phối tất cả những chính sách dưới thời TT Trump.

Giờ thì cho thấy tất cả những gì Trump chối là không có gặp người Nga nào, rồi bị moi ra chứng cớ thì nói là gặp nhưng không nói gì có hại cho quốc gia hay ảnh hưỡng tới việc Nga giúp Trump đánh Hillary mới lên được làm TT và giờ tới người cố vấn thân cận nhất xì ra xác nhận việc làm sai trái của con cả và con rể và ban bậu sậu vận  động tranh cử của Trump, hợp tác với Nga chi phối cuộc tranh cử TT vừa qua. Cái tội lớn nhất của Trump là nói láo và nói láo và nói láo.

Ngay trong vụ bầu cử  ở Alabama gần đây, chính Trump ủng hộ Moore và đi xuống Florida (không dám tới Alabama, nhưng noth Florida  cái vùng đó dân Alabama coi TV chung với vùng north Florida) vận động kêu gọi bầu cho Moore, rồi bị thua. Giờ thì đổ thừa hết cho Bannon.

Thật sự thì mấy ngày nay nghĩ lể ở Florida, Trump hợp với bộ sậu để làm sao giải quyết vần đề này. Trump muốn tweet ra chửi lộn liền với Bannon nhưng các cố vấn kêu gọi bình tỉnh vì nếu làm lớn chuyện lập tức, đánh tay đôi với Bannon qua mấy cái tweets thì chỉ có lợi cho Bannon vì làm cho Bannon được nhiều dư luận chú ý nhiều hơn.

 Sau đây là bản dịch tiếng Việt nguyên văn từ cái note của Trump đưa ra sáng thứ tư này. 


Steve Bannon không liên quan gì đến tôi hay việc làm Tổng Thống của tôi. Khi bị sa thải, ông ta không chỉ bị mất việc mà còn mất cả tri thức của mình. Steve là một nhân viên làm việc cho tôi sau khi tôi đã nhận được đề cử ứng cử viên TT, đánh bại 17 ứng cử viên khác, thường được coi là là những tài năng ưu hạng của đảng Cộng Hòa.

Bây giờ ông ta đơn độc một mình, Steve đang học bài học rằng chiến thắng không phải là dễ dàng như khi thấy tôi làm được. Steve đã có rất ít liên quan đến chiến thắng lịch sử của tôi, người được sự ủng hộ bởi những người đàn ông và phụ nữ bị lãng quên của đất nước này. Ngược lại, Steve có tất cả mọi thứ liên quan đến việc mất ghế Thượng viện ở Alabama mà đảng Cộng Hòa đã nắm giữ hơn 30 năm.

Steve không đại diện cho những người ủng hộ cho tôi - ông chỉ dựa vào đó làm lợi cho chính mình.
Steve giả vờ chiến đấu với các phương tiện truyền thông mà ông gọi là đảng đối lập, tuy nhiên ông đã dành thời gian ở Nhà Trắng để tiết lộ thông tin sai lệch với giới truyền thông để làm cho mình có vẻ quan trọng hơn là vai trò thực sự của ông. Đó là điều duy nhất anh ấy làm tốt. Steve hiếm khi được gặp riêng trong những cuộc họp với tôi và chỉ giả vờ có ảnh hưởng để lừa một vài người không được tiếp cận và không có đầu mố liên hệ, người mà ông đã giúp viết sách “giả tạo”.

Chúng ta có nhiều thành viên của đảng Cộng hòa và các ứng cử viên rất ủng hộ chương trình làm cho nước Mỹ mạnh trở lại của tôi. Giống như tôi, họ yêu mến xứ sở Hoa Kỳ và đang giúp đỡ đưa đất nước của chúng ta trở lại (hùng cường)và xây dựng nó, thay vì chỉ đơn giản là muốn đốt cháy nó.